Trên sân huấn luyện.
Đôi chân Phó Lưu Âm vẫn bị nâng cao, cô không phải không vùng vẫy mà là không thể nhúc nhích được.
“Buông tôi ra!”
Bàn tay Mục Kính Sâm đi vào trong ống quần cô, bóp khẽ bên đùi cô. Mặt cô đỏ bừng, tựa như có thể bóp ra nước.
“Có phải biết mình có khả năng tách chân giỏi, cho nên trước mặt người đàn ông nào cũng phải để lộ một chân hay không?”
“Anh mới tách chân ấy.”
Mục Kính Sâm tay cầm mắt cá chân cô nâng lên, Phó Lưu Âm kêu mấy tiếng: “Aaaa, đau!”
“Đau ở đâu?” Khóe miệng Mục Kính Sâm cong lên, hỏi.
Cô hung hăng trừng mắt nhìn anh ta.
“Buông tay!”
Mục Kính Sâm quăng cô sang một bên. Chân Phó Lưu Âm đáp xuống mặt đất, nhưng cả hai chân đều tê rần, cô ngồi xổm xuống xoa đầu gối.
Một chuỗi tiếng bước chân dồn dập truyền đến, có người chạy đến trước mặt Mục Kính Sâm.
“Thiếu tá Mục!”
“Chuyện gì?”
“Anh Tưởng muốn gặp ngài.”
“Tưởng Viễn Chu?”
Phó Lưu Âm vểnh tai nghe, khó khăn lắm mới đứng dậy được, định đi ra ngoài.
Mục Kính Sâm gọi: “Đứng lại!”
Cô cũng không ngoảnh đầu lại. Mục Kính Sâm từ lâu đã quen với việc mình nói gì mọi người nghe nấy, anh ta hơi cao giọng, lời nói có vẻ không giận mà nghiêm: “Dừng!”
Thế nhưng Phó Lưu Âm lại từ từ chạy; Mục Kính Sâm bước nhanh đuổi theo, chặn đường cô lại.
“Em làm gì đó?”
“Chị dâu tôi tới đón tôi.”
“Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121506/quyen-3-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.