Tay Hứa Tình Thâm rơi xuống trên mặt kính, không thốt một tiếng. Tưởng Viễn Chu cúi đầu nhìn cô chăm chú. Cảm giác được cái nhìn chăm chú của anh, cô vừa ngửa đầu lên, nhưng lại nhìn thấy vết sẹo trên cổ Tưởng Viễn Chu.
Phó Kinh Sênh thu hồi tầm mắt.
“Chứng cứ, đều ở trong máy tính của tôi.”
“Máy tính?”
“Phải, chính là cái notebook bị các anh lấy đi.”
“Nhưng trước đó kỹ thuật nhân viên của chúng tôi đã kiểm tra thẩm định, không có phát hiện bất cứ điều gì.”
Khóe miệng Phó Kinh Sênh khẽ cong lên: “Đúng, trừ tôi ra, mọi người đều không tìm được rốt cuộc chúng được giấu ở đâu.”
“Đừng thừa nước đục thả câu, mau nói đi!”
“Trong máy tính của tôi, có một tệp hình chụp con gái tôi.”
“Sao nữa?”
“Ảnh chụp này được mã hóa bằng những con số một hai ba bốn ứng với những cái tên.”
Những ảnh chụp đó cảnh sát cũng đều đã kiểm tra, không có vấn đề.
“Phải.”
“Trong một folder khác, có mấy cái thẻ màu, nhưng chỉ là mấy màu đơn sắc thôi, click vào cũng không thấy có gì.”
“Phải.”
“Bức ảnh số 1, tương ứng với màu của thẻ màu 1, đó là màu đỏ tươi, đúng không?”
Cảnh sát vẫn chưa liên hệ được gì khi đặt hai thứ đó cạnh nhau. Phó Kinh Sênh điều chỉnh tướng ngồi, tiếp tục nói: “Những lọ sơn móng tay trong ngăn kéo của tôi cũng bị các anh mang đi?”
“Phải.”
Mỗi một lọ đều đã được kiểm tra kỹ lưỡng, không thu hoạch được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121502/quyen-3-chuong-62-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.