Edit: Dế Mèn
Cái gạt tàn thuốc đập trên mặt đất quay một vòng, sau đó vỡ toạc ra. Có mảnh thủy tinh văng tới cạnh chân Lão Bạch.
Hứa Tình Thâm cũng khiếp sợ, Phó Kinh Sênh dẫn cô ra ngoài. Hứa Tình Thâm muốn ngoảnh lại xem, người đàn ông liền nói bên tai cô: “Đi!”
Cô cũng không dám do dự nữa, bước chân không nghe cô sai bảo mà càng lúc càng nhanh.
Trong phòng trong còn lại hai người. Lão Bạch đi tới đóng cửa lại. Tưởng Viễn Chu đứng tại chỗ, tức giận đến nỗi dường như phát run cả người. Anh giơ một chân đá vào cái bàn trà, cái bàn dày và nặng dịch lên mấy tấc. Lão Bạch dứt khoát không nói gì cả.
Tưởng Viễn Chu lùi lại, sau đó ngồi xuống sô pha, hai tay cắm vào mái tóc. Tóc đang ướt, lạnh băng. Tưởng Viễn Chu mở to hai mắt.
“Lão Bạch, cậu đã thấy người phụ nữ nào như vậy chưa?”
Lão Bạch thật sự chưa thấy qua. Anh ấy đã thấy Vạn Dục Ninh được nuông chiều không ai bằng, đã thấy Lăng Thời Ngâm không tiếc giá nào phải lấy được Tưởng Viễn Chu, còn từng thấy không ít thiên kim tiểu thư ôn nhu khả ái, nhưng kết quả là chẳng ai lấy được trái tim của Tưởng Viễn Chu.
Lão Bạch vẫn không thể nói, Tưởng tiên sinh cứ thuận theo tự nhiên đi? Đau cũng đau đến vật vã, nhưng lại có thể ngoan ngoãn chịu đựng, vì gì đây? Còn không phải vì yêu.
“Tôi hỏi cậu đấy!”
“Dạ Tưởng tiên sinh, tôi đã chừng này, kiểu phụ nữ như lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121475/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.