Tâm trí của Hứa Tình Thâm đã sớm bay đi đâu mất rồi, bây giờ vừa nghe thấy Phó Kinh Sanh nói như vậy, cô liền ngây ngẩn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của anh.
"Tin anh đi, anh không có lừa gạt em đâu."
Cánh môi của cô hé mở, "Anh lặp lại lần nữa."
"Con của em không hề bị đổi đi, Lâm Lâm mới chính là con gái ruột của em."
Hứa tình thâm lạnh đến mức phát run, Phó Kinh Sanh ôm lấy bả vai của cô dẫn tới trước ghế salon, anh đỡ cô ngồi xuống yên ổn, sau đó cầm lấy tấm chăn mỏng ở bên cạnh đắp lên người cô, "Đứa bé kia không có quan hệ gì với em hết, nhớ kỹ."
Hứa Tình Thâm khẽ lắc đầu, "Anh đang an ủi em phải không?"
"Không phải." Hai tay Phó Kinh Sanh vòng chặt lấy cô, Hứa Tình Thâm tránh khỏi lồng ngực của anh, bàn tay của người đàn ông vuốt ve bờ vai của cô, "Tại sao anh lại phải an ủi em? Anh coi Lâm Lâm như con gái ruột của mình, cũng bởi vì con bé chính là máu mủ ruột thịt của em."
Vành mắt của Hứa Tình Thâm đỏ bừng lên, trong lúc nhất thời vẫn chưa hiểu ra được, "Lão Bạch nói con bị đổi mất, anh thì lại nói không đổi, vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Phó Kinh Sanh quấn tấm chăn lại thật kỹ lưỡng, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt của Hứa Tình Thâm, "Âm mưu của Tưởng Đông Đình là muốn tráo đổi con của em."
"Hai năm trước lúc em mang thai, ông ta liền tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121471/quyen-3-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.