Editor: Lưu Tinh
Bạn của Lăng Thời Ngâm giơ tay ra chỉ chỉ: “Bọn họ như vậy có phải quá trắng trợn rồi không?”
Nửa người Lăng Thời Ngâm đang đứng phía ngoài tán ô. Những bông tuyết trắng xuống rơi xuống bên cổ cô ta, lạnh đến mức không khỏi run rẩy.
Tưởng Viễn Chu hẳn là đến đây tìm Hứa Tình Thâm để hỏi tội. Cô ta không tin sau khi Tưởng Viễn Chu nhìn thấy những thứ kia sẽ dễ dàng cho qua như vậy. Cho dù anh không có tình cảm với Vạn Dục Ninh thì cũng không thể để Hứa Tình Thâm qua mặt mình như vậy. Cô ta tin Tưởng Viễn Chu không bao giờ chấp nhận được chuyện này.
Lăng Thời Ngâm đưa ly cà phê đã sớm lạnh ngắt cho bạn của mình: “Vứt đi giúp mình.”
Người bạn nhận lấy, liếc mắt nhìn cô ta: “Thời Ngâm, mình giận đế cả người đều run lên rồi này.”
“Mình còn chưa giận, cậu giận cái gì?”
“Cậu không giận sao?”
Lăng Thời Ngâm lạnh lùng nở nụ cười: “Hứa Tình Thâm là một người đàn bà đã có chồng con, mình không tin nhà họ Tưởng sẽ chấp nhận một người phụ nữ như vậy.”
Người bạn bên cạnh đưa tay ném ly cà phê đi. Toàn bộ chất lỏng bên trong ly bị hất văng, loang lổ trên mặt đường. Màu nâu sậm nhanh chóng vấy bẩn một mảng tuyết trắng.
Lão Bạch ngồi vào bên trong xe, hai tay không ngừng xoa vào nhau: “Cảm ơn cô Hứa đã cứu mạng.”
“Anh nói vậy là sao?” Hứa Tình Thâm hỏi.
“Nếu còn tiếp tục đứng đó đón xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121455/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.