Tưởng Viễn Chu im lặng hồi lâu, đồng thời nhớ lại lúc trên sân golf, đúng là Hứa Tình Thâm đã từng nói như vậy. Anh với tay lấy bao thuốc trên bàn, rút ra một điếu rồi châm lửa đốt. Trong phòng lập tức tràn ngập khói thuốc. Đến khi điều thuốc kia cháy hết, Tưởng Viễn Chu mới dụi nó vào trong gạt tàn: “Cô ấy có quyền được biết sự thật, không thể để cô ấy tiếp tục mang trên người tội danh này.”
“Vậy ngài muốn đích thân đi tìm cô ấy nói rõ mọi việc sao?”
Tưởng Viễn Chu im lặng, Lão Bạch đi tới gần anh: “Hay là để tôi đi một mình, tôi sẽ hẹn cô Hứa ra ngoài gặp mặt.”
Người đàn ông không trả lời, chỉ đi thẳng ra khỏi phòng, xem như đã đồng ý.
Hai ngày nay Hứa Tình Thâm khá rảnh rỗi. Do lần trước tổng giám đốc Mẫn bị hoảng sợ, hơn nữa còn đang bị cảm nên đã hủy bỏ mọi cuộc hẹn xã giao để ở nhà dưỡng bệnh.
Cô chuẩn bị đi siêu thị mua thức ăn và trái cây. Phó Kinh Sênh vốn định đi cùng nhưng Lâm Lâm vẫn còn đang ngủ, nếu đánh thức bé con dậy dắt đi theo thì chốc nữa chắc chắn Lâm Lâm sẽ gây náo loạn cả siêu thị.
Hứa Tình Thâm một mình ra ngoài, vừa đi được vài bước đã trông thấy Lão Bạch.
Sắc mặt cô khẽ thay đổi, dừng bước đứng im tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Lão Bạch đang đi thẳng về phía mình. Lão Bạch bị cô nhìn như vậy có hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn dứt khoát bước nhanh tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121441/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.