Tống Giai Giai nói một hồi lại gắp thức ăn vào bát cô: “Thôi đừng nghĩ nhiều nữa, mau ăn đi.”
Hứa Tình Thâm cầm lấy đôi đũa: “Ừ.”
Lão Bạch thấy Tưởng Viễn Chu xuống liền tiến lên: “Tưởng tiên sinh.”
Anh không nói lời nào, đi tới bên thân xe. Lão Bạch giúp anh mở cửa xe, nhưng anh không ngồi vào mà chỉ đứng dựa vào thân xe: “Cho tôi điếu thuốc.”
Lão Bạch vội lấy bào thuốc lá ra, rút một điều đưa cho Tưởng Viễn Chu. Người đàn ông đặt điếu thuốc vào trong miệng, ngẩng đầu nhìn về phía nhà họ Tống.
“Cô Hứa không chịu cùng ngài trở về sao?”
“Tôi vẫn chưa vào.”
Lão Bạch đứng bên cạnh anh, hai thân hình cao lớn đứng sóng vai nhau. Thời tiết vẫn còn hơi lành lạnh, Tưởng Viễn Chu siết chặt vạt áo trước người: “Từ nay về sau nhất định cô ấy sẽ có một khoảng cách đối với dì nhỏ.”
“Điều này cũng là lẽ đương nhiên.”
“Phải.” Tưởng Viễn Chu vẫn nhìn về hướng đó.
“Chỉ là bây giờ đây cũng chỉ là vấn đề nhỏ.”
“Tưởng tiên sinh, bên nhà họ Lăng ngài dự tính thế nào?”
“Trong chuyện này tôi chỉ quan tâm nhất là thái độ của Tình Thâm, tình cảm giữa chúng tôi vẫn tốt là được. Về phần người khác, tôi không quan tâm.” Tưởng Viễn Chu khẳng định.
Lão Bạch biết trong lòng anh phiền muộn, huống hồ có một số việc muốn gấp cũng không gấp được, chỉ có thể đi nước nào tính bước đó.
Hứa Tình Thâm miễn cưỡng ăn vài thứ, Tống Giai Giai định cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121420/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.