“Tưởng tiên sinh?” Lão Bạch đứng ở ngoài cửa cất tiếng gọi.
Tưởng Viễn Chu đứng dậy, bước nhanh vào phòng thay đồ, lúc đi ra đã mặc quần áo chỉnh tề, Hứa Tình Thâm cũng mau chóng đi thay quần áo.
Người đàn ông kéo cửa phòng ra, Lão Bạch đuổi theo phía sau, hai người một trước một sau đi xuống lầu, Tưởng Viễn Chu đứng lại, kéo măng-sét, ánh mắt lạnh lùng như băng.
“Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Nói rõ hơn đi.”
“Ngày hôm qua ở hồ Mạc Sơn vớt lên được thi thể của một phụ nữ, là bạn của cô Vạn. Sau gáy có vết tích bị đánh rõ ràng, sáng sớm hôm nay, cô Vạn bị bắt ở số 44 đường Thành Nhai, hung khí cũng tìm được rồi.”
“Nhà họ Vạn thì sao?” Tưởng Viễn Chu nhấc chân lên đi tới phòng khách, Lão Bạch đuổi kịp đúng lúc.
“Phương Thành đã chuẩn bị đầy đủ, hơn nữa còn đích danh tố cáo. Ngài cũng biết, sau khi ba cô Vạn bị liệt, Phương Thành tiếp cận được rất nhiều tài liệu nội bộ quan trọng, có vài tập là hồ sơ tài liệu từ hai mươi mấy năm trước. Nếu đổi lại là người khác, nhất định là không thể tìm ra, nhưng nhà họ Vạn lại còn cất giấu kỹ những danh sách bồi thường.”
Tưởng Viễn Chu ngồi vào trong sô pha, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, ánh mắt nhìn chằm chằm một chỗ giống như đang suy nghĩ tới điều gì đó.
“Phương Thành quản lý nhà họ Vạn, hiện tại chắc chắn như mặt trời ban trưa, không phải là hắn ta không biết sau khi nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121387/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.