Hứa Tình Thâm ngồi ở đó, tựa như một bức tượng cứng đờ không có sự sống. Tưởng Viễn Chu liếc nhìn cô, thấy ánh mắt của cô gắt gao nhìn chằm chằm Ngô Tư ở đối diện.
Tầm mắt của người đàn ông rơi về phía người phụ nữ tên Ngô Tư, lúc này mới bắt đầu nhìn lại kỹ lưỡng, ăn mặc bình thường, dáng vẻ bình thường, mái tóc dài được nhuộm vàng khè, chân tóc đã mọc ra một đoạn mới, tóc đen lẫn lộn với tóc vàng, tràn ngập hơi thở quê mùa nồng đậm.
Vạn Dục Ninh ngồi xem trò vui, ngắm nhìn dáng vẻ đứng ngồi không yên của Hứa Tình Thâm. Tưởng Viễn Chu lui về phía sau dựa vào lưng ghế, "chuyện năm đó là chuyện gì ?"
Tưởng Viễn Chu không biết người phụ nữ tên Ngô Tư này dựa vào cái gì mà ra vẻ ta đây, ngay cả cách nói chuyện cũng mang theo mùi vị tục tĩu mãnh liệt, "Hứa Tình Thâm, khi đó chụp hình cho mày, mày có lấy về không ?"
Từ đầu đến cuối Hứa Tình Thâm cũng không hề nói lời nào. Chân mày của Tưởng Viễn Chu từ từ nhíu lại, "hình gì ?"
Một tay Vạn Dục Ninh chống quai hàm, ngón tay nghịch nghịch cái ly nhỏ, đầu ngón tay lướt vòng vòng quanh miệng ly, "Viễn Chu, năm lớp mười hai Hứa Tình Thâm cũng bị người ta lột sạch quần áo, nghe nói còn bị đánh không nhẹ đâu, những chuyện này cô ta không nói cho anh biết sao ?"
Tưởng Viễn Chu không tỏ ra ngạc nhiên lắm. Anh không có thói quen dễ dàng biểu lộ cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121349/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.