Hứa Tình Thâm rụt cổ lại, hai tay Tưởng Viễn Chu đổi lại ôm chặt lấy bả vai của cô, hai người bước ra khỏi khách sạn. Gió lạnh cuốn theo bông tuyết thổi qua tựa như một thanh kiếm bén nhọn đang bay tới.
"Tưởng tiên sinh, Tưởng tiên sinh !"Ở đằng sau, có người đang sải bước đuổi theo ra tới nơi.
Tưởng Viễn Chu quay đầu nhìn lại, trông thấy quản gia của nhà họ Vạn.
Ông ta cầm chiếc ô, đi theo bên cạnh Tưởng Viễn Chu, "bên ngoài trời đổ tuyết lớn như vậy, để tôi tiễn ngài về."
Người đàn ông ôm chặt Hứa Tình Thâm. Tài xế đã lái xe tới cửa, người quản gia tiễn bọn họ thẳng đến trước xe, "Tưởng tiên sinh, ngài đã thương yêu che chở cho tiểu thư nhiều năm như vậy, xin hãy thương yêu cô ấy thêm một lần cuối cùng đi. Sau này đã có Phương tiên sinh rồi, tin rằng tính nết của cô ấy sẽ từ từ sửa đổi."
Tưởng Viễn Chu đưa Hứa Tình Thâm vào trong xe, thân thể cao lớn của anh đứng cạnh sườn xe, cũng chặn lại tầm mắt của Hứa Tình Thâm, "bên ngoài gió lớn tuyết nhiều, bác cũng vào đi."
Người quản gia này đã đi theo Vạn Hâm Tằng suốt hai mươi mấy năm trời, cũng đã nhìn Tưởng Viễn Chu từ lúc còn là một bé trai, lớn lên trở thành Tưởng tiên sinh như bây giờ, "bữa tiệc tối nay, ngay cả Thị trưởng cũng đã tới, không ai có thể vứt bỏ mặt mũi này được đâu."
Một chân của Tưởng Viễn Chu đã bước vào trong xe, "lời đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121343/quyen-1-chuong-40.html