Gần đến cuối năm, những toà nhà bên ngoài Cửu Long Thương được treo từng hàng đèn lồng rực rỡ.
Tưởng Viễn Chu dừng xe trước đèn đỏ. Hứa Tình Thâm liếc nhìn ra bên ngoài, có chút ngây ngẩn.
"đêm giao thừa tôi phải về nhà họ Tưởng, Cửu Long Thương bên này đã sắp xếp người xong xuôi rồi."
Hai tay Hứa Tình Thâm đang đặt trên đùi nắm chặt vào nhau, vội vàng tiếp lời, "tôi cũng muốn về nhà, anh không cần phải sắp xếp người tới đó."
Cô không thể không nói như vậy. Sau khi Tưởng Viễn Chu chuyển ra ngoài ở riêng, rất hiếm khi về nhà, nhưng đến Tết thì khác nha, ngay cả Tương tiên sinh cũng phải trở về đoàn tụ với người thân cho đông vui. Đem ra so sánh, cô thật đúng là một kẻ không ai thèm nhớ tới.
Ánh mắt Tưởng Viễn Chu xuyên qua kính chiếu hậu liếc nhìn về phía cô, "trong nhà gọi điện thoại tới bảo em về à?"
"hả ? Vâng."Hứa Tình Thâm vội vàng gật đầu không ngừng.
Sau khi đến bệnh viện, Hứa Tình Thâm mới vừa thay quần áo, Hứa Vượng liền gọi điện thoại tới.
Cô mừng thầm trong bụng, sải bước đi tới bên cửa sổ, "alo, ba."
"Tình Thâm, sắp đến Tết rồi, đêm giao thừa về nhà ăn cơm đi."
Khoé mắt Hứa Tình Thâm cong cong, "vậy ngày mai con sẽ trở về."
Bên kia dừng lại một chút, trong lòng Hứa Tình Thâm chợt rơi ' bộp ' xuống, "ba ?"
"mẹ con nói, Tết nhất chỉ cần ăn một bữa cơm đoàn viên thôi, vì vậy......"
"ba, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121338/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.