Những chiếc xe chắn ở phía trước lần lượt rời đi, giao thông lại được khôi phục thuận lợi.
Tài xế tiếp tục lái xe về phía trước, sau đó tới trước cửa đồn cảnh sát rất nhanh, sau khi chiếc xe dừng hẳn, Hứa Tình Thâm đẩy cửa ra muốn đi xuống.
“Chờ một chút.”
Cô dừng lại, ánh mắt Tưởng Viễn Chu khẽ liếc qua cô.
“Đợi một lát sẽ có người đưa hai người về, đây là danh thiếp của tôi.”
Hứa Tình Thâm đưa tay nhận lấy, sau đó rời đi như một làn khói.
Lúc cô đưa được Hứa Minh Xuyên ra ngoài, đã không thấy bóng dáng Tưởng Viễn Chu đâu nữa. Đậu trước cửa là một chiếc xe khác, tài xế bắt chuyện, đưa bọn họ lên xe.
Hứa Minh Xuyên ở trong đồn cảnh sát một đêm, nét mặt mệt mỏi, vừa lên xe liền hỏi: “Chị, không sao chứ? Người bị thương thế nào? Chị…”
“Minh Xuyên, em nói xe bị Phương Thành động tay động chân, làm sao em biết?”
“Em nhận được một cuộc gọi lạ, người đó nói cho em biết.”
Bàn tay Hứa Tình Thâm cuộn chặt lại, khẽ gõ vài cái trên trán.
“Lúc đó chúng ta đều hoảng sợ, nhưng chị lại thấy bình tĩnh hơn bao giờ hết, Minh Xuyên, trong chuyện này chúng ta chỉ có thể giả câm thôi.”
“Cái gì? Chị, thiếu chút nữa thì chị bị đâm chết mà! Còn kém một chút thì phải ngồi tù.”
Hứa Tình Thâm quay mặt qua chỗ khác, nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe, Hứa Minh Xuyên quay ra nhìn cô.
“Chị, trên cổ chị có gì vậy?”
Hứa Tình Thâm đưa tay che lại cổ. “Chuyện em quan tâm cũng thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/146899/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.