Wyatt sáng sớm đã rời bệnh viện về nhà, tắm rửa thay đồ rồi chạy thẳng đến chỗ làm, nơi tôi đoán anh sẽ dành nhiều thời gian tại đó hơnlà ngồi kiểm tra các cuộn băng ghi hình ở bãi đỗ xe để tìm biển số chiếc Buick. Anh không ngủđược nhiều, dù chỉ là một giấc ngủ ngắn cũng khó với một cô y tá đều đặn đến kiểm tra xem liệu tôi có lịm dần đi vì chứng chảy máu não haykhông.
Mẹ dậy vào khoảng bảy giờ, rời phòng vàquay lại với một tách cà phê bốc mùi thơm lừng – nhưng không phải là cho tôi – rồi bậnrộn nói chuyện qua di động. Tôi cũng bắt chước mẹ, gọiđiện cho Lynn ở Great Bods báo về vụ tai nạn đáng tiếc của mình và sắpxếp cho cô ấy thay tôi quản lý ít nhất là trong hai ngày tới. Đầu tôivẫn còn đau nhiều, tôi đoán sẽ mất một thời gian mới hồi phụclại được.
Vừa nói chuyện vừa nghe lỏm là cả mộtnghệ thuật cần nhiều thời gian luyện tập. Mẹ làm được vậy mà không cầnphải nỗ lực gì. Khi tôi còn là một cô gái nhỏ, tôi cũng giỏi y như mẹ.Giờ tôi vẫn giỏi việc đó, nhưng không tốn nhiều công sức. Qua những mẩuđối thoại tôi nghe lỏm được thì mẹ giao dịch xong một căn nhà trong ngày và sẽ giới thiệu một căn khác nữa, mẹ sẽ hoãn việc đó cho tới cuốingày. Mẹ cũng điện cho Siana, nhưng hoặc tôi nghe không rõ hoặc mẹ không nói tới tên Siana nên tôi ngạc nhiên khi Siana bước vào phòng lúc 8rưỡi, mặc một cái quần jeans cực kỳ vừa vặn và một cái áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-chet-nguoi/1981837/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.