Editor: Xẩm Xẩm
Cố Mạc thấy thế, khẩn trương chạy ra rót chén nước, sau đó bưng thùng rác chạy tới, ngồi chòm hổm ở bên giường hầu hạ Tiếu Nhiễm: “Không nôn nữa sao? Súc miệng đi!”
Tiếu Nhiễm suy yếu nằm úp sấp ở bên giường, sức lực uống nước cũng không có.
Cố Mạc ngồi vào đầu giường, khi ôm cô ở trong lòng, chén nước đưa đến môi cô, chờ cô súc miệng, lại đưa thùng rác cho cô để cô nôn ra. Tiếu Nhiễm sau khi súc miệng vài ngụm, lại vô lực lắc đầu.
“Không súc miệng nữa hả?” Âm thanh của anh thân thiết hỏi han.
Tiếu Nhiễm chỉ gật gật đầu, dựa vào trên ngực anh, cũng không nói gì thêm.
Cố Mạc lấy khăn giấy ở trong tủ đầu giường ra, lau miệng sạch sẽ cho cô, sau đó đặt cô về giường. nhìn thấy cô vẫn cau mày, dáng vẻ khó chịu, ánh mắt anh liền có chút lo lắng.
“Không thoải mái sao?”
“Đầu choáng váng.” Tiếu Nhiễm quăng quăng miệng nhỏ, oan ức nói: “Em vừa rồi đã nói chóng mặt rồi, anh vẫn còn... anh đúng là hư hỏng!”
Cố Mạc rũ mắt, giống như đang tự trách: “Là tôi quá sơ ý.”
Hôm nay anh thật sự quá sơ ý, bởi vì chuyện cô rời nhà trốn đi trước đó mà biểu hiện thật sự suy yếu, mang theo rương hành lý cật lực bước đi, bước chân có chút phập phồng, mà anh vậy mà không đúng lúc chú ý được sự không bình thường của cô.
“Anh biết là được!” Tiếu Nhiễm bất mãn hừ một tiếng.
Anh đâu chỉ là sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239909/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.