Mắt Cố Mạc nhìn đồng hồ, đã qua 10 phút, Cố Tương còn không có thả người. Anh nhíu mày, xoay người đi ra phòng ngủ, gõ cửa phòng em gái, sau đó không đợi đáp lại liền mở cửa ra.
“Anh, đây là phòng của con gái.” Cố Tương chống nạnh, bất mãn trừng mắt anh trai.
“Vượt quá 5 phút.” Cố Mạc chỉ chỉ vào đồng hồ, lãnh khốc nêu lên.
“Cắt!” Cố Tương xem thường anh trai một cái, “Anh thật đứng là keo kiệt!”
“Tiết thể dục Tiếu Nhiễm té xỉu, anh đón cô ấy trở về trước tiên không phải để cho các người chất vấn. Tiếu Nhiễm, đi ra!” Cố Mạc hướng Tiếu Nhiễm vẫy vẫy tay.
“Tiết thể dục té xỉu?” Vẻ mặt Cố Tương nghịch ngợm cười xấu xa, “Anh, anh cũng không biết thương hương tiếc ngọc một chút, đừng quá mãnh liệt!”
Nghe được lời nói của Cố Tương, mặt Tiếu Nhiễm hồng lên một chút: “Không phải! Anh trai chị không có……Uh……Là do tôi vừa hạ sốt, tiết thể dục lại phải chạy ba ngàn thước……..”
Cô vừa giải thích, vừa vụng trộm nhìn Cố Mạc. Vì sao mặt của anh càng ngày càng đen? Cô có nói gì sai sao?
“Đại ca không có sao?” Cố Tương nhìn nhìn đại ca, đảo mắt lại nhìn Tiếu Nhiễm, đột nhiên ôm bụng cười to: “Chị dâu nhỏ, cô tự cầu nhiều phúc.”
Cố Mạc hung hăng trừng mắt liếc em gái một cái, liền tiến lên dắt tay Tiếu Nhiễm, mạnh mẽ mang cô ra khỏi phòng em gái.
“Chú à, bây giờ chúng ta trở về nhà sao?” Tiếu Nhiễm lo lắng liếc nhìn Cố Mạc một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239866/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.