Editor: Quỷ Quỷ
Ngọt ngào luôn luôn ngắn ngủi, Tiếu Nhiễn không còn ngượng ngùng lấy lại tinh thần, Cố Mạc vừa nhận được một cuộc điện thoại. Sau khi anh cúp điện thoại, nói với Tiếu Nhiễm:”Smith đột nhiên quyết định sẽ tới đây, hiện đang ở sân bay. Nha đầu, em đưa em về nhà trước.”
“Smith? Chính là thương nhân người Mĩ kia?” Tiếu Nhiễm nhới tới tần số những lần hôn không thể khống chế được, mặt đỏ bừng.
“Ừ” Cố Mạc lấy chìa khóa xe, liền đứng dậy đi ra ngoài trước.
Tiếu Nhiến nhìn thoáng qua cũng không nhúc nhích, có chút tiếc nuối:”Cũng chưa ăn được bao nhiêu. Chú, chú phải bồi thường cho tôi!”
“Lúc nào rảnh tôi sẽ lại đưa em đến.” Cố Mạc trở lại, đặt tay lên bàn tay của Tiếu Nhiễm, con ngươi thâm thúy hàm chưa nét cười nhẹ nhàng.
“Chú nói rồi đó! Ngoắc tay!” Tiếu Nhiễm giơi ngón tay út ra. Cô rất thích cùng anh ăn Haagen-Dazs, đó chính là một loại hạnh phúc.
Cố Mạc cúi đầu, nhẹ nhàng cắn đầu ngón tay của cô:”Nhớ rồi!”
Tiếu Nhiễm lập tức đỏ mặt.
Mở cửa xe, Tiếu Nhiễm nhìn thấy cái hộp hạnh phúc 0.01 mặt càng đỏ hơn. Cố Mạc nhặt nó lên:”Tôi mua nó là đáp ứng yêu cầu của em.”
Tiếu Nhiễm trừng mắt liếc nhìn Cố Mạc một cái, rồi mới đỏ mặt ngồi yên.
“Nếu em không yêu cầu, tôi cũng không biết dùng thứ này.” Cố Mạc không vừa lòng lắm nhếch cánh môi mỏng,”Không thoải mái”
“Chú tập trung lái xe đi!” Tiếu Nhiễm dùng sức trừng mắt nhìn Cố Mạc.
Cố Mạc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239824/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.