“Chú đi với cô ta đi!” Tiếu Nhiễm tức giận đẩy Cố Mạc ra, chạy ra ngoài.
Gương mặt lạnh lùng của Cố Mạc cau lại, lôi cô trở về phòng, “Phanh” một tiếng đóng cửa lại. Anh ép cô vào cánh cửa, thô lỗ nói:”Em làm loạn cái gì?”
“Tôi thấy cái cô Lynda kia chính là muốn quyến rũ chú, cô ta thực sự thích chú. Chú đỡ cô ta làm tôi mất hứng!” TIếu Nhiễm tức giận bữu môi.
“Tôi không thể nhìn cô ấy ngã sấp xuống” Cố Mạc bất đắc dĩ nheo mày,”Nha đầu, nghe tôi giải thích”
“La tôi tùy tiện! Chú không thích thì đừng để ý đến tôi!” Tiếu Nhiễm tủi thân đẩy Cố Mạc ra. Cô chính là rất để tâm. Nhớ trước đây, nhin thấy mẹ mình thường khóc lặng lẽ, cô cứ ngỡ là do sức khỏe của mẹ không được tốt. Cho đến khi Dương Nguyệt Quyên xuất hiện mang theo một đứa trẻ chỉ nhỏ hơn mình ba tuổi Tiếu Lạc thì cô mới hiểu ra mẹ vì cái gì mà rơi lệ. Bởi vì người đàn ông mẹ yêu đã có người phụ nữ khác bên ngoài, lại còn sinh con gái. Mẹ vì thế uất ức mà chết. Cô cũng không muốn giẫm lên vết xe đổ của mẹ. Người đàn ông của cô, tuyệt đối không thể Kim Ốc Tàng Kiều ở bên ngoài. Nếu để cô biết đường, cô thà rằng là ngọc nát, quyết không thể thành ngói lành!
“Ai không thích em?” Cố Mạc bá đạo ôm Tiếu Nhiễm vào lòng, siết chặt eo lưng nhỏ,”Tôi là xuất phát từ sự lễ độ. Cho dù là đó là người xa lạ, tôi cũng sẽ đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239799/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.