Editor: Xẩm Xẩm
Đang ngủ thì tự nhiên tỉnh, phát hiện đã là chiều tối. Cô nhanh chóng đứng lên khỏi giường, chạy về hướng WC, chờ cô vặn eo bẻ cổ xuống lầu, thấy bà nội đã ngồi ăn cơm bên bàn ăn.
Bà nội Cố nhìn thấy cô xuống lầu, lập tức gọi cô: “Nha đầu, dậy rồi sao? Bụng còn đau không?”
“Uống thuốc đã đỡ hơn nhiều.” Tiếu Nhiễm cười nói.
Chu Cầm lạnh lẽo ngẩng đầu nhìn cô: “Người trẻ tuổi đẹp quá, không thèm để ý đến sức khỏe, đến lúc bị lạnh bụng rồi mới biết được thế nào.”
“Cảm ơn thuốc của me.” Tiếu Nhiễm vừa thấy bà liền có chút khẩn trương. Cô có thể rõ ràng cảm giác bà đối xử xa cách với mình.
“Con gả cho Cố Mạc, về sau phải chú ý điểm này! Thuốc mẹ đã chuẩn bị cho con, một ngày uống ba lần, lấy về cho dì Lưu nấu giúp con đi!” Chu Cầm nhìn vẻ mặt Tiếu Nhiễm, vẫn lạnh lùng như cũ: “Để cơm nóng cho con rồi, tự mình đi lấy đi.”
“Vâng.” Tiếu Nhiễm khẩn trương chạy vào phòng bếp. Người giúp việc đang rửa bàn bếp thấy cô đi vào, lập tức xới cơm cho cô, từ trong lò vi sóng lấy ra hai món đồ ăn, đặt trong đĩa đưa cho cô.
Cô nói cảm ơn, sau đó mang cơm trở về nhà ăn.
Ngồi xuống bên cạnh bà nội, cô không khỏi khẩn trương, lúc ăn cơm cũng không dám ngẩng đầu, chỉ cúi đầu ăn cơm.
“Mẹ không phải lão hổ.”
Chu Cầm nói, giọng nói lạnh lẽo truyền vào trong tai của cô, hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239749/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.