Editor: Quỷ Quỷ
Cố Mạc cuối cùng cũng hoàn thành bài giảng, liền sắp xếp tài liệu ra khỏi phòng học. Anh vừa mới đi khỏi, đã bị một nữ sinh chặn đường.
“Giáo sư Cố, thầy thật sự đã kết hôn rồi sao?”
Cố Mạc nghiêm túc gật đầu.
Nữ sinh trầm mặc một lúc, lại ngẩng đầu lên vẻ mặt phá lệ kiên quyết:”Giáo sư Cố, em còn trẻ, em có thể chờ. Chờ vợ thầy già rồi thầy không thương cô ấy nữa thì em sẽ cho thầy thấy em tốt như thế nào.’'
Cố Mạc không ngờ nữ sinh bây giờ đều to gan như vậy, lặng đi một chút. Qua hơn mười giây, anh chậm rãi mở miệng:”Chỉ sợ em không đợi được. Vợ tôi năm nay mới mười tám tuổi.”
Nữ sinh nghe thấy lời nói của Cố Mạc, tràn ngập kinh ngạc:”Mười tám?”
Vợ người ta mới có mười tám, cô lại dõng dạc tuyên bố sẽ chờ đến khi Cố phu nhân hoa tàn ít bướm. Cô đã hai mươi ba, thật đúng là vĩnh viễn không đợi được.
Cố Mạc gật gật đầu:”Khi tôi già rồi mới chính là tuổi trẻ của cô ấy, tôi còn sợ cô ấy không đếm xỉa gì đến tôi nữa.”
“Cô ấy còn nhỏ như vậy, hai ngươi chắc chắn không có tiếng nói chung.” Nữ sinh vẫn có chút không cam lòng.
“Cô ấy là vợ tôi, không cần tiếng nói chung. Tôi về nhà chỉ cần ôm lấy cô ấy là đã cảm thấy mỹ mãn. Em còn chưa hiểu đàn ông, chuyện công việc không thể mang về nhà, sẽ rất mệt.” Cố Mạc nói xong liền đi lướt qua nữ sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239724/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.