Editor: Xẩm Xẩm
Đi ra khỏi phòng học, Tiếu Nhiễm vặn vẹo cơ thể hưng phấn mà hô to: “Rốt cuộc thì cũng xong rooif1”
Lúc này, Ninh Hạo từ trong phòng học cách vách đi tới, nhìn thấy cô liền quan tâm hỏi han: “Thi thế nào?”
“Cũng không tệ lắm!” Tiếu Nhiễm tin tưởng mười phần cười nói: “Lớp trưởng, cậu quá thần kỳ, đều ôn hết những gì cậu nói. Mình cảm thấy được mình đúng là phát huy vượt xa người thường.”
Ninh Hạo cao nhã cười yếu ớt, vuốt tóc cô: “Tiếp tục cố gắng!”
“Lớp trưởng, mình phải cảm ơn cậu, đi, mời cậu đi ăn đồ Pháp.”
“Mình đây không khách khí nữa rồi.” Bây giờ, Ninh Hạo không có từ chối, ý cười nhẹ nhàng gật đầu.
“Mình biết chỗ ăn ngon lắm.” Tiếu Nhiễm túm tay Ninh Hạo, chạy ra khỏi phòng học.
Hạ Minh ghen tỵ rõ ràng cắn môi, lặng lẽ đi sau lưng bọn họ. Cô liền không rõ chỉ số thông minh của lớp trưởng cao như thế, tình thương sao lại thấp như vậy, Tiếu Nhiễm đã lập gia đình, anh vẫn đối xử tốt với cô ta như thế làm gì>?
Cô nhìn thấy Tiếu Nhiễm và Ninh Hạo cùng lên xe, cũng gọi taxi theo sau.
Nhà hàng ăn không tồi, đối diện là mặt sông xinh đẹp, ngồi trong nhà hàng có thể nhìn thấy ánh đèn chiếu xuống mặt sông, ngũ sắc rã rời, dùng cơm giống như đang thấy tiên cảnh.
“Bánh mì hạt tiêu đen ở đây không tồi, cậu nếm thử đi.” Tiếu Nhiễm cầm một chiếc bánh mỳ đưa đến đĩa của Ninh Hạo: “Mình thích nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239719/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.