Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Nhiễm cả người vô lực ngồi vào bàn ăn, bữa sáng trước mặt một miếng cũng chưa động vào.
Cố Mạc duỗi thẳng tay, cắt nhỏ miếng bít tết trên đĩa của Tiếu Nhiễm, sau đó để trước mặt cô:”Ăn hết!”
“Nhiều vậy sao?” Tiếu Nhiễm nhìn đĩa bít tết, nhíu mày.
“Thể chất quá kém, bồi bổ nhiều vào!” Cố Mạc sắc mặt không gợn sóng nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, liền cúi đầu ăn bữa sáng của mình.
Thể chất cô quá kém?
Tiếu Nhiễm tức giận trừng mắt nhìn Cố Mạc, thấp giọng than thở:”Còn không phải tại chú…”
“Tôi như thế nào?” Cố Mạc ngẩng đầu, nhíu mi, trong mắt có tia hứng thú thản nhiên.
“Người ta bây giờ toàn thân vô lực còn không phải bị chú làm hại sao?” Tiếu Nhiễm bất mãn nói. Cả người cô bị anh mở ra đi vào nhiều lần, chân đều mềm nhũn đứng cũng khó khăn! Dựa vào cái gì mà lại bày ra vẻ mặt thần thái sảng khoái?
“Tôi có thể làm cho em càng thêm vô lực.” Cố Mạc cười xấu xa, đánh giá Tiếu Nhiễm từ trên xuống dưới.
“Không cần!” Tiếu Nhiễm vừa nghe thấy, lập tức xiên miếng bít tết bỏ vào miệng.
Cố Mạc vừa lòng nhếch khóe môi. Anh uống một ngụm cà phê, nói với Tiếu Nhiễm:”Lát nữa tôi phải đến nhà xưởng, tiện đường sẽ đưa em đến trường.”
“Chú không ở nhà ngủ bù sao?” Tiếu Nhiễm kinh ngạc nhìn Cố Mạc. Anh hôm qua ngồi trên máy bay mấy tiếng đồng hồ, rồi lại lập tức lái xe đến đón cô, về rồi lại tra tấn cô rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239698/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.