editor: Xẩm Xẩm
“Lớp trưởng, cậu cũng vừa đến?” Tiếu Nhiễm cười chào hỏi Ninh Hạo.
Ninh Hạo nhẹ nhàng uhm một tiếng, có vẻ đăm chiêu xoay người đi vào trong.
Tiếu Nhiễm cảm giác được Ninh Hạo cực kỳ không vui, lặng lẽ nhìn anh mộtcái: “Lớp trưởng, mỗi người đều có thể có khó khăn, chỉ cần nói ra sẽ có người giúp được.”
Đột nhiên Ninh Hạo đứng lại, đưa lưng về phía cô nói: “Cậu quan tâm mình sao?”
“Hai chúng ta học cùng từ lúc đi nhà trẻ, đương nhiên mình quan tâm cậu rồi, lớp trưởng, chắc là không phải cậu gặp khó khăn chứ?” Tiếu Nhiễm khôngchịu để tâm chuyển tới trước mặt Ninh Hạo, quan tâm nhìn anh: “Nói không chừng mình có thể giúp được cậu.”
Ninh Hạo lắc đầu: “Muốn đánh chuông rồi.”
“A...chạy mau.” Lúc này Tiếu Nhiễm mới nhớ tới hôm nay mình đi muộn, khẩn trươngtúm lấy cánh tay của Ninh Hạo, liều mạng chạy về hướng phòng học.
Ninh Hạo nhìn thoáng qua cánh tay của mình bị cô túm lấy, sắc mặt u ám giờmới dịu đi một chút, hai hàng lông mày tuấn mỹ giãn ra, khóe môi nânglên một nụ cười yếu ớt.
Cố Mạc dùng nụ hôn kia để cảnh cáo anh tiếu Nhiễm là của Cố Mạc, chẳng lẽ anh sẽ vì thế mà chịu thua sao?
Thế sự vô thường, nhân sự dễ dàng thay đổi.
Người nào với người nào bạch đầu giai lão đến cuối cùng vẫn chưa rõ.
Nếu như anh dễ dàng thay đổi như thế, chỉ như thế đã bị đánh bại, thì liền không phải là con trai của Ninh Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239683/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.