Editor: Quỷ Quỷ
Sau khi Tiếu Nhiễm được chuyênviên trang điểm đưa ra thì đôi mắt của Cố Mạc tràn ngập kinh diễm. Anhđứng dậy đi đến bên cô, ánh mắt thâm thúy không thể rời khảo dung nhantinh tế của cô. Bình thường cô đã rất đẹp rồi, khoác thêm đồ trang sứctrang nhã càng làm rung động lòng người. Lễ phục màu trắng bao quangdáng người hoàn mỹ của cô, hai vai để trần làm tôn lên cái gáy trắngtrẻo thon dài, khuôn ngực đầy đặn càng làm người ra cảm thấy quyến rũ.
Chuyên viên trang điểm hài lòng nhìn Tiếu Nhiễm, nói với Cố Mạc:”Cố phu nhânthật là xinh đẹp. Có rất ít người có thể mặc được màu hồng nhạt đẹp được như thế này.”
“Đúng vậy!” Cố Mạc thản nhiên cười cười. Bộ váy này nếu đổi thành người khác mặc, sợ chỉ có thể dùng từ “phàm tục” để hình dung.
“Chú, anh không thấy thế này rất phàm tục sao?” Tiếu Nhiễm không ngờ anh lạiđồng tình lời nói của chuyên viên trang điểm. Vì muốn chống đối mà côkiên quyết chọn một bộ lễ phục màu hồng nhạt nhìn tầm thường nhất, không ngờ cả hai người đều nói đẹp. Chẳng lẽ mắt thẩm mỹ của cô có vấn đề?
“Còn có thể phàm tục hơn.” Cố Mạc tà mị cười cười. Anh lấy chiếc nhẫn kết hô từ trong túi ra đeo vào ngón tay giữa của Tiếu Nhiễm.
“Em còn tưởng anh đã ném đi rồi.” Tiếu Nhiễm giơ tay lên, nhìn thoáng quaánh sáng lộng lẫy của chiếc nhẫn kim cương, nhíu mi một chút. Ngày đó cô tháo nhẫn ra trả lại cho Cố Mạc, không ngờ anh không hề tháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239671/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.