" Anh tăng ca. Em tìm lớp trưởng đi cùng." Tiếu Nhiễm ngọt ngào cười, quan sát phản ứng của Cố Mạc.
" Em dám". Cố Mạc không hờn không giận trừng mắt nhìn Tiếu Nhiễm.
" Em thế nào mà không dám? Em cùng lắm sẽ không ôm hôn môi." Tiếu Nhiễm thì thầm giọng phản đối chỉ có Cố Mạc nghe được.
" Không có lần sau." Cố Mạc bất đắc dĩ nhìn Tiếu Nhiễm, muốn giải thích, nhưng ở đây có nhiều đồng nghiệp cũ như vậy, nên không nói
" Nghe không hiểu". Tiếu Nhiễm căng thẳng, lạnh lùng đáp lại.
Cố Mạc đem tôm đã bóc xong đúc cho Tiếu Nhiễm: " Há miệng!".
Tiếu Nhiễm không muốn, nhưng không từ chối lập tức há miệng, đem tôm vào miệng: " Ăn ngon! Muốn ăn nữa!".
Cố Mạc nuông chiều nhìn Tiếu Nhiễm, tiếp tục bóc tôm cho cô.
Đúng lúc Ưng Mẫn và Bác sĩ Lưu đi vào, nhìn thấy cảnh này, tâm tình của Ưng Mẫn hạ xuống, không nhìn Cố Mạc.
Bác sĩ Lưu đưa Ưng Mẫn đến chổ ngồi, cười hỏi: " Em muốn ăn gì
" Tùy tiện." Ưng Mẫn không có tinh thần đáp lại, chỉ lo uống rượu.
“Nhìn con tôm có vẻ rất đẹp.” Bác sĩ Lưu nhìn thấy Cố Mạc ân cần đút tôm cho Tiếu Nhiễm, cũng cầm lấy một con bắt đầu bóc. Sau khi bóc xong, anh đặt tôm vào trong đĩa của Ưng Mẫn.
Tiếu Nhiễm tò mò quan sát bác sĩ Lưu. Người này tuy bộ dạng không tuấn tú, cũng là một người tốt. Anh ta thích Ưng Mẫn." Yêu cô liền bóc tôm cho cô ăn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239635/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.