“Chú….”
“Ừm?”
“Anh sẽ vẫn ôm emnhư vậy sao?” Tiếu Nhiễm vùi đầu vào ngực Cố Mạc, không dám nhìn vào mắt anh. Tình trạng hiện nay của bà Tưởng làm cô áy náy, cô cảm thấy hạnhphúc mình đang có được là cướp của người khác, cô đã cướp đi hạnh phúccủa Tưởng Y Nhiên.
“Có chứ!” Cố Mạc dùng sức ôm chặt Tiếu Nhiễm, nói:”Anh sẽ không giận chó đánh mèo. Em là Tiếu Nhiễm, là vợ của em.”
Giận chó đánh mèo?
Nghe câu này, Tiếu Nhiễm tươi cười đầy chua xót.
Nếu anh biết người anh nên hận chính là mình, hạnh phúc này có phải sẽ tan biến như bọt biển không?
Cô sợ niềm hạnh phúc này sẽ tiêu tan nhanh hơn cả pháo hoa.
Cố Mạc đưa Tiếu Nhiễm đến bàn trang điểm, cầm lấy máy sấy tóc giúp cô sấykhô tóc. Có lẽ do không thuần thục, ngón tay bị quấn vào trong tóc côlàm cô đau đến nhíu mày.
“Rất đau sao?”
“Không. Chỉ hơi hơi thôi.” Tiếu Nhiễm cười cười nhìn Cố Mạc.
“Xem ra anh phải luyện tập nhiều hơn mới được.” Cố Mạc ảo não nói.
“Chú trước kia chưa từng giúp người ấy sấy tóc bao giờ sao?” Tiếu Nhiễm nóixong lập tức hối hận cắn môi. Cô có tư cách gì quan tâm đến Tưởng YNhiên? Nếu không phải vì vụ tai nạn đó, người đáng lẽ đang ở trong vòngtay của Cố Mạc là Tưởng Y Nhiên.
“Y Nhiên là một vũ sư,tóc cũng là một bộ phận quan trọng trên cơ thể của cô ấy, chưa bao giờcho anh chạm vào. Hồi đó khi phải cắt tóc để phẫu thuật não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239585/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.