Editor: Xẩm Xẩm
Tắm rửa xong, Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm trở về phòng ngủ, thật cẩn thận đặt lên trên giường: “Anh đi mua dầu hoa hồng.”
Tiếu Nhiễm túm chặt cánh tay Cố Mạc, nhỏ giọng nói: “Váy em có chiếc túi nhỏ, bên trong có.”
Cố Mạc hơi hất mày: “Lại vẫn biết phòng bị cho mình mà có dầu hoa hồng.”
Tiếu Nhiễm nở nụ cười haha hai tiếng. cô sao có thể nói cho anh biết dầu hoa hồng là bác sĩ của phu nhân Tưởng đưa cho sao? Chỉ có thể giả ngu.
Cố Mạc trở lại phòng tắm, từ trong váy tìm ra dầu hoa hồng rồi quay lại phòng ngủ.
Anh cuốn tay áo tắm của Tiếu Nhiễm, xắc dầu hoa hồng xuống chỗ đó, dùng ngón tay từ từ đẩy lên: “Đau không?”
Tiếu Nhiễm lắc đầu.
“Mới khỏe lên được chút lại bị thương. Làm sao anh yên tâm về em được?” Cố Mạc thở dài, giống như oán hận và đau lòng nói.
“Vậy thì buộc em lại bên người anh.” Tiếu Nhiễm nghiêng đầu, cười khẽ thè lưỡi.
Cố Mạc cười vỗ đầu Tiếu Nhiễm: “Anh ngược lại còn muốn hơn, em có ngoan được thế không?”
“Người ta cực kỳ ngoan! Chú à!” Tiếu Nhiễm mở miệng nhỏ kháng nghị.
“Ngoan? Anh tập trung suốt mười mấy giờ để làm việc, làm xong liền nhanh chóngtrở về nhìn em, kết quả em lại chạy đi đâu chơi rồi mang vết thương trởvề.” Cố Mạc lạnh lùng nhìn Tiếu Nhiễm liếc mắt một cái.
“Ngô Giai tìm em... Uhm... Không thể từ chối.” Tiếu Nhiễm chột dạ cúi đầu,vui vui nhìn khuôn mặt lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239564/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.