Editor: Quỷ Quỷ
“Anh, ngày mai mấy người đi Thụy Sĩ sao?” Cố Tương ngồi trên sô pha, hỏi Cố Mạc đang chơi cờ với Cố Hoài Lễ.
Cố Mạc hạ xuống một quân cờ, rồi mới ngẩng đầu nhìn em gái:”Phải.”
“Em cũng muốn đi trượt tuyết.” Cố Tương nghịch ngợm nhìn Cố Mạc cười xấu xa.
“Đừng quấy rối!” Cố Mạc nhăn nhó trách một tiếng.
“Nếu không muốn em quấy rối thế giới riêng của hai người đâu, anh phải đáp ứng em một chuyện.” Cố Tương thần bí cười hề hề nói.
“Chocolate nguyên chất?” Cố Mạc nghiêng đầu vừa nghiên cứu bàn cờ vừa hỏi.
“Anh nghĩ em chỉ biết ăn thôi sao? Thụy Sĩ nổi danh không chỉ vì chocolatenguyên chất! Anh, em là thục nữ đó!” Cố Tương vươn cổ tay ra đưa qua đưa lại trước mặt Cố Mạc.
Cố Mạc đột nhiên nở nụ cười:”Đồng hồ? Rolex?”
“Rolex là được.” Cố Tương vớ lấy cái gối ôm, tươi cười như vừa thực hiện được mưu kế.
“Anh vốn muốn mua cho em đồng hồ Patek Phillippe. Nếu em thích Rolex thìthôi vậy.” Cố Mạc nói xong, liền hạ thêm một quân cờ nữa.
“Đừng! Anh, Patek Phillippe! Patek Phillippe!” Cố Tương túm chặt lất tay Cố Mạc, nghiêm túc nói:”Nghe lời em!”
Cố Mạc cưng chiều xoa mái tóc dài của Cố Tương.
Cố Hoài Lễ vui mừng nhìn con trai. Từ sau khi Tiếu Nhiễm xuất hiện, Cố Mạc cười nhiều hơn, dần dần khôi phục lại sự hài hước trước kia.
Cố Nhiên đang ngáp từ trên lầu đi xuống, nhìn thất Cố Tương như vừa trúngsố, lập tức tinh thần tỉnh táo:”Tiểu Tương, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239561/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.