Chương trước
Chương sau
Editor: Quỷ Quỷ

Dương Nguyệt Quyên vừa mới đi làm về, đã bị con gái túm vào phòng.

“Mẹ, mẹ có biết cha giấu hộ chiếu với vé máy bay của con đi đâu không?” Tiếu Lạc nhỏ giọng hỏi.

“Không biết.” Dương Nguyệt Quyên có chút bồn chồn:”Sao vậy?”

“Lúc trước con có nói với mẹ sẽ đi chơi với bạn học, thực ra chính là NinhHạo, đến Thụy Sĩ, Cố Mạc và Tiếu Nhiễm cũng đang ở bên đó.” Tiếu Lạc kểlại cuộc nói chuyện giữa cô và cha lại cho Dương Nguyệt Quyên, sau đólắc lắc cánh tay Dương Nguyệt Quyên làm nũng nói:”Me, mẹ nhất định phảilấy được hộ chiếu với vé máy bay cho con. Con không thể để một mình Ninh Hạo đến Thụy Sĩ được.”

“Nhưng con đã đồng ý với cha con rồi, nếu lấy lại vé máy bay và hộ chiếu cho con, ngày mai cha con tìmkhông thấy chắc chắn sẽ biết được là mẹ giúp con. Mẹ bây giờ không còmquyền quản lý, không thể đối đầu với cha con.” Dương Nguyệt Quyên khó xử nói.

“Nếu không đến Thụy Sĩ chẳng phải sẽ quá dễ dàngcho Tiếu Nhiễm sao?” Tiếu Lạc không cam lòng nhìn Dương Nguyệt Quyên.Trên đời này người duy nhất chịu nghe cô nói chính là mẹ cô:”Hơn nữa,con bình thường không thể có cơ hội hợp lý để ở bên Ninh Hạo.”

“Ninh Hạo không hề chơi đùa với Tiếu Nhiễm thôi. Con không cần lo lắng. Bâygiời con phải nghĩ cách chiếm được trái tim của Ninh Hạo. Hồn phách củacậu ra bị chi con câu đi rồi.”

“Đúng là hồ ly tinh!” Tiếu Lạc căm giận thấp giọng rủa.

“Giống hệt như mẹ nói. Bọn họ đều là loại chỉ cần tùy ý cười nói một cái đềucó thể quyến rũ đàn ông.” Dương Nguyệt Quyên nhớ đến Nhã Lam, trên gương mặt diễm lệ giấu kín sự ghen tị.” Mẹ của Tiếu Nhiễm đã mất mười mấynăm, cha con nghĩ tới bà ta đều rơi lệ. Nếu như mẹ chết ông ta có khócmới lạ.”

“Cho nên con mới không thể để Ninh Hạo một mình đến đó được.”

“Mẹ sẽ tìm hộ chiết cho con!” Dương Nguyệt Quyên bị con gái thuyết phục, xoay người trở về phòng.

Tiếu Bằng Trình đang người đầu giường xem ảnh, Dương Nguyệt Quyên vừa tới,ông liền để lạ vào trong sách trong ngăn kéo đầu giường:”Về rồi sao?Công ty bây giờ thế nào rồi?”

Dương Nguyệt Quyên ngồicạnh giường, cười nói:”Có máy đại lý muốn hợp tác với nhà máy thuốc củachúng ta. Tôi đoán ra do Cố Mạc cho qua, không thể không có công lao của con bé Tiếu Nhiễm”

“Cố Mạc thực sự vì Tiếu Nhiễm màkhông trả thù tôi nữa?” Tiếu Bằng Trình thốt lên khôn dám tin. Có thểviệc mấy đại lý kia xuất hiện nằm ngoài tầm kiểm soát của Cố Mạc. Mốiquan hệ giữa Tiếu Nhiễm và Cố Mạc còn chưa tốt đến mức có thể làm cậu ra quên đi cừu hận.

“Tiếu Nhiễm nhà ta xinh đẹp đáng yêunhư vậy, Cố Mạc sao lại không yêu con bé được chứ? Bằng Trình, có thểTiếu Nhiễm chính là cứu tinh của chúng ta.” Dương Nguyệt Quyên nói cóchút hưng phấn.

“Có phải cứu tinh hay không không quantrọng. Tôi chỉ mong Cố Mạc cho thể yêu thương Tiếu Nhiễm chân thành,quên đi thù hận.” Tiếu Bằng Trình nói.

“Sao có thể không việc gì? Nguồn sống nhà chúng ta đều dựa vào cửa hàng thuốc.” Dương Nguyệt Quyên bất mãn kháng nghị.

Tiếu Bằng Trình nhìn Dương Nguyệt Quyên bằng ánh mắt phúc tạp, không nói nữa.

Bị kịch của nhà ho Tưởng là do ông gây nên. Nếu ông không phạm sai lầm với thư ký của mình, vợ ông sẽ không tức chết, nếu ông không đón DươngNguyệt Quyên vào cửa, sẽ không xảy ra tai nạn xe cộ, Tiếu Nhiễm cũng sẽkhông có cảm giác sợ hãi và tội lỗi. Nhà họ Tưởng vẫn sẽ hạnh phúc nhưvậy.

Tuy rằng người không phải ông giết, nhưng ông lại cảm thấy mình cũng có trách nhiệm trong vụ tai nạn kia.

Nhưng đối với Cố Mạc, cậu ta chỉ biết hận người lái xe thấu xương, không điều tra xem lý do người lái xe không khống chế được bản thân là gì. Cho nên cậu ta mới không biết người lái xe là Tiếu Nhiễm. Cho dù Tiếu Nhiễm cónói thẳng ra, cậu ta sẽ chết mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.