Ninh Hạo ngồi ở sofa trên đại sảnh khách sạn, bất an đùa nghịchđiện thoại di động. nếu Tiếu Nhiễm nhìn thấy anh sẽ là vui mừng, hay làtức giận đây?
Sợ bỏ qua cô, anh cả cơm trưa cũng khôngăn. Không biết ngồi bao lâu, rốt cuộc anh cũng nhìn thấy Tiếu Nhiễm kéotay Cố Mạc tiến vào?
Anh vui mừng đứng lên, đi được haibước lại do dự không tiếp tục tiến lên. Anh cũng có chút kinh thường thủ đoạn của mình, Tiếu Nhiễm sẽ còn thấy thế nào?
Khi anhảo não muốn xoay người rời đi khi đó, Tiếu Nhiễm đã thấy anh. Cô chỉ làsửng sốt một chút liền buông tay Cố Mạc chạy tới.
“Lớp trưởng, thật khéo! Cậu cũng tới trượt tuyết sao?”
“Uhm.” Ninh Hạo thấy Tiếu Nhiễm không hề buồn bực, liền lộ ra nụ cười ấm áp: “Thật khéo.”
Tiếu Nhiễm nhìn thấy xung quanh anh không có người quen lại quan tâm hỏi: “Một mình cậu?”
“Anh họ mình muốn chăm sóc bạn gái.” Ninh hạo chột dạ nói.
“bạn học Ninh, xin chào!”
Cố Mạc kéo vali hành lý đi tới, đứng lại đối diện với Ninh Hạo vươn tay xa cách.
Ninh Hạo bị ánh mắt sắc bén của Cố Mạc nhìn đến vô cùng bất an, nhanh chóng cầm tay Cố Mạc: “Xin chào!”
Sau khi Cố Mạc thu tay lại, cúi đầu nói với Tiếu Nhiễm: “Mệt không? Về phòng tắm nước nóng, anh mát xa giúp em.”
“mệt chết đi mệt chết đi. Nhưng cực kỳ hưng phấn! Thánh Moritz thật sự quáđẹp rồi!” Tiếu Nhiễm kích động nói. Lúc ngồi trên máy bay cô đã nhìnthấy ngọn núi trắng như tuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239549/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.