Editor: xẩm Xẩm
“Cố tổng, hai người so thắng thua cũng không có ý nghĩa. Không bằng chúng ta sáu người cùng nhau đi?” Lynda chỉ Tiếu Lạc một cái, tích cực đề nghị.
“Dì Lynda, vợ chồng chúng tôi đấu nhau, cô xem náo nhiệt gì chứ?” Tiếu Nhiễm không cảm xúc trừng mắt nhìn cô ta.
“Phu nhân Cố đây là sợ thua sao?” Lynda trào phúng hỏi lại. Mười Tiếu Nhiễm cũng khó mà thắng được cô. Từ nhỏ cô đã lớn lên trong núi tuyết, trượt tuyết giống như đi trên mặt đất bằng, ngay cả Cố Mạc cũng chưa chắc đã thắng được cô.
“Tôi mới không sợ!” Tiếu Nhiễm kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên.
“Vậy thì bắt đầu.” Lynda ngạo mạn cười, hoàn toàn không coi Tiếu Nhiễm là đối thủ.
“Được!” Tiếu Nhiễm lập tức gật đầu. Cô biết rõ Lynda hơn mình, nhưng vẫn tiếp nhận chiến thư, bởi vì cô không muốn chịu thua trước mặt Lynda.
“Tôi chịu thua. Nha đầu, anh đói bụng, đi ăn cơm với anh.” Cố Mạc cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người, vẻ mặt sủng nịnh nhìn Tiếu Nhiễm.
“Hiện giờ mới mười giờ rưỡi.” Lynda không cam lòng nhìn Cố Mạc. Đây là anh đang thiên vị Tiếu Nhiễm rõ ràng. Anh biết người thắng nhất định là cô, anh không muốn thấy Tiếu Nhiễm bị thua sẽ khó coi, mới có thể chịu thua nói đói.
“Đã đói bụng còn chọn thời gian sao?” Cố Mạc lạnh lùng nhìn Lynda.
Lynda không nói gì nhìn anh. Vì Tiếu Nhiễm mà anh còn dùng cả thủ đoạn. Đây là anh có để ý cô ấy bao nhiêu? Trong lúc anh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239537/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.