Trở lại phòng khách sạn, Tiếu Lạc liền ném chiếc túi nặng nề lên ghếsofa, tức giận rủa thầm: “Tiếu Nhiễm chết tiệt! Tôi theo đuổi bạn traimắc mớ gì đến chị? Cho dù yêu thương nhung nhớ thì làm sao? Tôi và NinhHạo nam chưa cưới nữ chưa gả! Chị quản cũng quá rộng rồi!”
Cô trăm phương ngàn kế tìm cách chạy đến thánh Moritz, nếu không thể gần quan hệ với Ninh Hạo hơn, thì cũng bằng công cốc rồi!
Tiếu Nhiễm đã có Cố Mạc, liền không thể tặng Ninh Hạo cho cô sao? Chẳng lẽ còn muốn dùng Ninh Hạo làm bánh xe dự phòng?
Tiếu Lạc càng nghĩ càng tức giận.
Bởi vì Tiếu Nhiễm nói, Ninh Hạo ngay cả cơm cũng không nói chuyện với cô,cơm nước xong liền đi trước luôn. Rồi sau đó Cố Mạc vậy mà để cho mọingười tự do hoạt động, tự anh mang Tiếu Nhiễm đi hẹn hò riêng.
Bởi vì Tiếu Nhiễm, Ninh Hạo và Cố Mạc đều đối với cô như người lạ, thật tức chết cô rồi!
....
Lúc Tiếu Nhiễm nhìn thấy Cố Mạc kéo xe trượt tuyết chạy đến trước mặt cô, bất ngờ hỏi han: “Chú à, anh tìm ở đâu thế?”
“Biến ra!” Cố Mạc cười trả lời: “Ngồi trên tới, anh kéo em.”
“Anh kéo được sao? Em nặng lắm!” Tiếu Nhiễm cười hi hi trả lời.
“Anh sao lại cảm thấy ngoài ngực ra, chỗ nào của em cũng không có thịt.” Cố Mạc nhàn nhạt nhìn cô, tà tà nói.
“Anh thối tha!” Tiếu Nhiễm dùng lực đạp vào ngực Cố Mạc, khuôn mặt nhỏ nhắnđỏ bừng. cô sao lại cảm thấy da mặt của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239528/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.