Cố Mạc nghe thấy tiếng nước ào ào trong nhà tắm, mặt mày nghiêmnghị dựa vào cửa sổ, nhìn xuống mặt hồ xanh biếc cùng với khu rừng tốiđen, ngưng mi trầm tư.
“Chú, em tắm xong rồi.” Tiếu Nhiễm lau tóc đi ra cười nói:”Anh vào tắm đi.”
“Sao không ngâm nước lâu thêm một chút nữa?” Cố Mạc đi tới, đón lấy khăn tắm giúp Tiếu Nhiễm lau tóc, quan tâm hỏi.
“Ngâm nước nhiều da sẽ nhăn nheo hết mất.” Tiếu Nhiễm nhăn mũi khẽ cười.
“Ấm không?” Cố Mạc nhẹ nhàng giúp Tiếu Nhiễm chải tóc, yêu chiều hỏi.
“Ôm anh rồi sẽ không lạnh nữa.” Tiếu Nhiễm vươn tay ôm chặt thắt lưng củaCố Mạc cảm khái nói. Trên núi và chân núi Thánh Moritz quả thực như haithế giới, dưới chân núi là mùa thu, trên núi là trời đông giá rét. Mũicủa cô lúc ở trên núi tuyết đỏ ửng vì lạnh. Vừa mới ngâm mình trong nước nóng, cô mới biết toàn thân đã bị nhiễm lạnh như thế nào.
“Em nghĩ anh là lò sưởi sao?” Cố Mạc thản nhiên cười nói.
“Anh là người đàn ông của em, em coi anh là gì là quyền của em!” Tiếu Nhiễmgiọng đầy khí phách công khai quyền sở hữu cũng mình.
“Chỉ cần không phải chó mèo, còn lại có thể chấp nhận được.” Cố Mạc chọt vào trán Tiếu Nhiễm, hài hước nói.
Tiếu Nhiễm đột nhiên nhớ ra Ninh Hạo bị thương ở tay, lập tức hỏi:”Chú, anh có thuốc khử trùng không?”
“Em bị thương chỗ nào sao?” Cố Mạc căng thẳng nhìn Tiếu Nhiễm.
“Không phải em! Mà là lớp trưởng! Trên tay cậu ấy có vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239521/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.