Tiếu Nhiễm tỉnh lại trong lòng Cố Mạc, nhìn thấy anh mới mọc râu, nghịch ngợm níu chặt lấy.
Cố Mạc không trợn mắt lại mạnh mẽ nắm chặt Tiếu Nhiễm: “Nhiều sức như vậy sao?”
“Chú, râu của anh rất rát.” Tiếu Nhiễm cười trả lời.
“Em bảo anh cái gì?” Cố Mạc vùi mặt vào cổ Tiếu Nhiễm, thấp giọng lẩm bẩm.
“Mực tiên sinh.” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói.
“Xem ra ngày hôm qua còn chưa lăn qua lăn lại đủ! Nha đầu, em còn nhiều sứcnhư thế, chúng ta có phải là nên làm chút gì không?” Cố Mạc ôm sát eocủa Tiếu Nhiễm, tràn ngập nguy hiểm hỏi han.
“Mặc Mặc Mặc mực! Em gọi thế còn không được sao?” Tiếu Nhiễm đáng thương tội nghiệp hỏi han.
“Gần mực thì đen mực đi?” Cố Mạc lạnh lùng hỏi.
“Có khác nhau sao? Không thì đã đen!” Tiếu Nhiễm haha cười hai tiếng.
“Mặc tiên sinh đen tối quyết định lấy nợ!” Cố Mạc phúc hắc nhìn chằm chằm khuôn mặt Tiếu Nhiễm, dùng lực ôm cô vào trước ngực.
“Không cần, Mạc,... em đau chỗ đó... ngày hôm qua anh quá sức rồi...” Tiếu Nhiễm đỏ mặt nói.
“Ai bảo em không chịu ở trên?” Cố Mạc tà tà cười nói. Thân thể Tiếu Nhiễmluôn khiến cho anh điên cuồng, đêm qua anh vài dùng đến vài chiếc bao.
“Ông Mặc, da mặt anh có đến mấy tầng?” Tiếu Nhiễm tức sùng máu hỏi han.
“Em nói mấy tầng thì là bằng đấy.” Cố Mạc phúc hắc nở nụ cười, trước mặt cô, anh có thể không để ý hình tượng, chỉ cần yêu cô...
Sau một giờ, Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239515/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.