Editor: Xẩm Xẩm
“Cậu không thử thì sao biết> Dũng cảm một chút!” Ninh Hạo túm lấy Tiếu Nhiễm, giúp cô đi ra khỏi nhà ăn.
Ninh Hạo kiên trì, Tiếu Nhiễm trở lại phòng. Cô chỉnh sửa lại bản thân một chút, an vị ngồi trên ghế sofa, bất an chờ đợi Cố Mạc trở về. Đang trong quá trình chờ đợi, trong lòng cô chỉ toàn không yên và bất an. Thật giống như tội phạm tử hình đang chờ quan tòa hành quyết. cô cho rằng Cố Mạc sẽ trở về rất nhanh, không nghĩ tới lại lâu như vậy. Cô bỏ lỡ cơm chiều.
Không biết đợi qua bao lâu, lúc cô cho rằng mình sắp hóa đá, rốt cuộc cửa phòng cũng bị người từ bên ngoài đẩy ra. Tiếu Nhiễm lập tức khẩn trương đứng lên: “Cố Mạc...”
“Cố tổng, muốn tôi mua thuốc giải rượu cho anh không?” Lynda đỡ Cố Mạc vào phòng, quan tâm hỏi han.
“Tôi không say, cô trở về đi!” Cố Mạc đẩy Lynda ra, lạnh lùng nói.
“Cố tổng uống nhiều, cô chiếu cố anh ấy một chút.” Trước khi Lynda rời đi, thật sự dặn dò Tiếu Nhiễm, không đợi cô trả lời, Lynda lại khinh miệt hỏi một câu: “Cô sẽ chăm sóc anh ấy chứ?”
“Tôi... tôi sẽ...” Tiếu Nhiễm không hề lo lắng trả lời.
Lúc này Cố Mạc đang chạy tới ngưỡng cửa phòng ngủ đột nhiên mở miệng: “Lynda, nơi này không có chuyện của cô!”
Lynda rời đi.
Tiếu Nhiễm theo vào trong phòng ngủ, nhanh chóng lấy áo ngủ cho anh: “Cố Mạc, em biết em sai rồi. Nhưng là không phải em cố ý!”
“Không phải cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239464/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.