Lúc Tiếu Nhiễm tỉnh lại thì nhìn thấy Cố Mạc đang hôn mình, lập tức bối rối lưu về phía sau, dùng sức đẩy anh ra:”Đừng!”
Cố Mạc thấy Tiếu Nhiễm tỉnh lại, mừng như điên ôm chầm lấy cô, không để ý đến phản ứng của cô, siết chặt hông của cô.
Trải qua cảm giác mất đi rồi lại có được nên tâm trạng anh bị kích động dị thường.
Cảm giác mất đi rất đau, vừa nhìn thấy Tiếu Nhiễm té xỉu anh cảm giác sợ hãi phải mất cô.
Anh phát hiện anh không thể không có cô.
Anh hận cô nhưng lại không thể ngăn cảm trái tim muốn tới gần cô.
Anh phải làm gì với cô bây giờ?
“Có thể để em mặc quần áo được không?” Tiếu Nhiễm tủi thân hỏi.
Anh quần áo chỉnh tề, mà cô lại không miếng vải che thân, khung cảnh này làm cho cô cảm thấy thật dọa người.
Quan hệ của bọn họ đã không còn là vợ chồng ân ái, sự đối lập này làm cho cô thấy xấu hổ.
Cố Mạc cầm lấy một chiếc áo sơ mi, dịu dàng giúp cô mặc, cúi đầu cài cúc cho cô.
Tiếu Nhiễm quấn mình vào chiếc chăn đơn, sau đó hỏi Cố Mạc:”Em có thể ngủ một chút không?”
Cố Mạc muốn vuốt ve đầu Tiếu Nhiễm, nhưng mới nâng tay lên một chút thìthấy Tiếu Nhiễm sợ hãi co rúm lại. Anh cười chua xót một chút, thu taylại nói:”Ngủ đi!”
“Cám ơn!” Tiếu Nhiễm sụt sịt mũi, khách khí cảm ơn.
Tiếu Nhiễm đột nhiên lễ phép làm cho Cố Mạc không thể thích ứng. Anh muốnkéo chăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239424/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.