Đúng lúc này một hộ lý mang dụng cụ đi tới:”Giường 27, làm điện tâm đồ, giơ mắt cá chân ra, áo cũng phải vén lên.”
“Để tôi!” Tiếu Nhiễm chạy nhanh qua, hỗ trở cuốn ống quần lại.
Hộ lý phụ giúp dụng cụ, đang muốn nói Tiếu Nhiễm ngốc, lại nhìn thấy CốMạc đang đứng một bên, cô lập tức vui mừng kêu lên:”Bác sĩ Cố! Nhiều năm không nhìn thấy anh rồi!”
“Chị Trần.” Cố Mạc cúi người, cười nắm tay,”Ba vợ tôi, mong chị chiếu cố.”
“Khỏi phải nói!” Hộ lý Trần vui vẻ cười nói.
“Chị Trần, ai là trưởng khoa?” Cố Mạc dựa vào tường, thản nhiên hỏi.
“Ngố Chính. Anh ấy đang nghiên cứu ảnh chụp phần ngực của ông Tiếu.”
“Để tôi đi tìm anh ấy.” Cố Mạc kéo tay Tiếu Nhiễm, quan tâm nói:”Vậy chị kiểm tra cho ông ấy, chúng tôi đi hỏi bác sĩ một chút.”
Tiếu Nhiễm gật đầu một cái, cười khoát tay với ba:”Ông già, an tâm, con đi một lát thôi!”
“Ừm.” Tiếu Bằng Trình cười gật đầu.
Hôm nay địch ý của Cố Mạc dành cho ông không hề sâu chút nào, nguyên nhân là vì tình yêu với Tiếu Nhiễm sao?
Ông vui mừng thở hổn hển.
Cái bí mật kia, có thể giữ bao lâu tốt bấy nhiêu, có gì quan trọng bằng hạnh phúc của con gái đâu.
Cố Mạc và Tiếu Nhiễm vừa mới ra khỏi phòng bệnh, liền nhìn thấy Tiếu Lạc chạy tới.
Tiếu Nhiễm nhìn thấy Tiếu Lạc liền nhớ lại lần trước bị uy hiếp, hung hăngtrừng mắt liếc Tiếu Lạc mộ cái liền kéo theo Cố Mạc đi đến phòng bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239367/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.