“Tiền bán nhà cửa không phải đều đã đầu tư vào chứng khoán sao? Mấy cổphiếu kia tăng gấp mười lần, có thể giá trị được ba trăm ngàn rồi.” Tiếu Lạc kinh ngạc hỏi han.
“Ba trăm ngàn?” Dương Nguyệt Quyên bất mãntrừng mắt nhìn con gái. Cô vụng trộm làm ra mấy ngàn vạn dễ dàng như vậy sao? Tiếu Lạc vậy mà mở miệng khiến cho cô có thểm ba trăm ngàn. Bà còn muốn dựa vào đó làm tiền dưỡng lão.
“Đây là bao lâu rồi mẹ chưa đi kiểm tra tài khoản rồi hả?” Tiếu Lạc cười đùa hỏi han.
Dương Nguyệt Quyên nhìn thấy vẻ mặt của Tiếu Nhiễm như xem diễn trò, biếtTiếu Lạc dị thường chắc chắn có quan hệ đến Tiếu Nhiễm. Bà khẩn trươngnói: “Mẹ đi vào liền để đó, tức giận đến nỗi nhiều năm cũng không ngóngàng gì. Vậy mà con lại nhớ rõ.”
“Nguyệt Quyên, thật vậy sao?” TiếuBằng Trình rốt cuộc cũng giãn mi ra. Cửa ải khó khăn của công ty này xem ra có thể qua khỏi rồi.
“Là em mua cổ phiếu trước khi gả cho anh,bản thân em cũng quên mất. ngày mai bán cổ phiếu đi có thể thu hồi lạinhững dược phẩm quá hạn. Chỉ sợ là còn chưa đủ.” Dương Nguyệt Quyên lolắng thở dài.
“Không đủ thì anh lại tìm bạn bè hỗ trợ nghĩ cách.” Tiếu Bằng Trình cao hứng nói.
“Ba, ngày mai con lấy tiền ra. Ba cầm tiền đó mà làm việc.” Tiếu Nhiễm ngồivào bên giường ba, nhẹ nhàng nói với ông. Dương Nguyệt Quyên đồng ý đưara ba trăm ngàng, cô cũng không bức bách đối phương nữa. Hiện tại côphải giúp ba vượt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239356/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.