Editor: Xẩm Xẩm
Cố Nhiên dựa vào cửa, dùng sức gõ hai cái, sau đó dùng âm thanh trêu chọc hỏi: “Em đến không đúng lúc à?”
Tiếu Nhiễm nghe được tiếng của anh, lập tức đẩy Cố Mạc ra, dùng sức lau nước mắt trên mặt.
Cố Nhiên giả vờ như không nhìn thấy, cười đi vào nhà, đặt chai thuốc đến tủ đầu giường: “Anh, sao anh lại khiến chị dâu bị bệnh rồi? Thế nào cũng phải nhớ nhẹ nhàng chứ!”
Cố Mạc dùng sức đánh Cố Nhiên: “Nói bậy bạ gì đó! Anh vừa xuống máy bay!
“Vậy là anh không đúng!” Cố Nhiên khoanh tay, nghiêm trang nói: “Anh bỏ lại chị dâu, vừa đi hơn một tháng, anh cũng quá nhẫn tâm! Anh không nghĩ tới anh đi rồi thì ai chăm sóc chị ấy sao?”
Tiếu Nhiễm chạy nhanh từ trên giường xuống, chỉ vào Cố Nhiên: “Cố Nhiên, anh đừng nói Cố Mạc. là chính em không cẩn thận, ngủ trên sàn nhà.”
Cố Nhiên nhíu mi: “Xem chị dâu biện minh hộ anh kìa, em sẽ không lải nhải anh nữa.”
Nói xong, Cố Nhiên bắt đầu giúp Tiếu Nhiễm kiểm tra.
5 phút sau, anh nhìn thoáng qua nhiệt kế: “Ba chín độ hai, phải tiêm thuốc hạ sốt.”
“Có thể uống thuốc được không?” Tiếu Nhiễm lấy lòng hỏi: “Lần trước anh đưa em thuốc kia uống rất tốt. em uống vài liều là khỏi hẳn.”
“Em tưởng uống thuốc là cục đường sao? Em tưởng ăn nhiều một chút thì ăn nhiều được?” Cố Nhiên lắc đầu: “Ba mươi chín độ hai, phải tiêm.”
Cố Mạc ngồi bên cạnh Tiếu Nhiễm, âm thanh mềm nhẹ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239334/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.