Editor: Quỷ Quỷ
“Ngủ đi!” Cố Mạc không trả lời trực tiếp câu hỏi của Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm cắn môi cảm giác mất mát, vùi mặt vào ngực anh, nhắm mắt lại.
Có lẽ vì thật sự mệt mỏi, chỉ trong chốc lát cô đã ngủ say.
Cố Mạc nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng của cô, hận không thể hòa tan cô vào cơ thể mình.
Anh sợ mất đi cô.
Vô cùng sợ hãi!
Nhưng anh không dám thừa nhận.
Nếu đây là yêu, vậy anh phải đối diện với Y Nhiên thế nào đây?
Anh yêu người đã hại chết cô!
Như vậy rất không công bằng với Y Nhiên!
Anh mâu thuẫn ôm chặt Tiếu Nhiễm.
Ngày hôm sau tỉnh lại Tiếu Nhiễm thấy mình đang nằm trong vòng tay của Cố Mạc.
Đã bao lâu không thân mật như vậy?
Hình như là từ ngày anh biết cô là hung thủ.
Nhớ tới nỗi hận của anh vói mình, sống mũi cô cay cay.
Có lẽ khi anh tỉnh lại, anh sẽ lại biến thành Cố Mạc lạnh lẽo vô tình.
Cô nhìn gương mặt tuấn tú của anh không biết chán, nhìn cái cằm lún phún râu khêu gợi, khóe miệng lặng lẽ nhếch lên. Trong tim cô lúc này, vừa có ngọt ngào vừa có chua sót.
Cô lặng lẽ vươn ngón tay, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi của anh.
Tiếu Nhiễm thương tâm nhìn hai mắt đang nhắm nghiền của Cố Mạc, nhìn gương mặt góc cạnh anh tuấn, không thể dời mắt.
Nếu như không có vụ tai nạn năm đó, cô và anh có thể yêu nhau thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239319/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.