Editor: Nhã Y ĐìnhSáng hôm sau, khi tỉnh lại, việc đầu tiên Cố Mạc làm là đặt tay lên Tiếu Nhiễm. Cảm thấy lòng bàn tay mát, anh cũng thả lỏng.
Bận rộn cả đêm, anh cảm thấy trên người có mồ hôi. Sau khi rời giường, anh lấy quần áo rồi đi tắm rửa.
Tiếu Nhiễm tỉnh lại, không nhìn thấy Cố Mạc cũng rời giường, đi chân không chạy ra khỏi phòng ngủ.
”Cố Mạc?” Ở phòng ngoài cũng không có ai. Tiếu Nhiễm nhìn thấy trênbàn có để một tấm chi phiếu và một xếp tiền. Chẳng lẽ Cố Mạc ra ngoài?
Ngay khi cô định xuống tầng tìm Cố Mạc đã nghe thấy tiếng mở cửa phía sau.
Xoay người, cô thấy Cố Mạc đang lau tóc đi từ nhà về sinh đi ra, mái tóc ẩm ướt hơi cong lên, không nói nên lời.
Tiếu Nhiễm lập tức nhào vào trong lòng Cố Mạc: “Chú à, em tưởng anh đi rồi!”
Cố Mạc bế Tiếu Nhiễm lên, mặt đanh lại: “Không được phép đi chân trần như vậy. Sàn nhà lạnh, em sẽ lại bị cảm!”
”Người ta sốt ruột muốn tìm anh mà!” Tiếu Nhiễm cười hôn nhẹ lên môi Cố Mạc, “Chú đừng giận mà, lần sau em sẽ chú ý hơn!”
”Chú ý cái gì?” Cố Mạc nhướng mày, lạnh lùng nhìn nụ cười xinh đẹp của Tiếu Nhiễm.
”Là phải đi dép!” Tiếu Nhiễm giơ tay lên thề thốt.
Cố Mạc bế Tiếu Nhiễm đăt lên ghế sô pha, rồi trở lại phòng ngủ lấy dep cho cô.
Tiếu Nhiễm ngồi bó gối trên ghế sô pha, lấy điện thoại di động chơi game.
Cố Mạc mang dép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239237/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.