Khi cất chi phiếu vào ví tiền, Tiếu Nhiễm thấy xấp chi phiếu này có chút quen thuộc.
Đây không phải là thứ mình đã nhìn thấy trên bàn trà lúc rời giường sáng nay sao?
Hóa ra anh dậy sớm để chuẩn bị chi phiếu đưa cho cô.
Cố Mạc vòng tay ôm lấy bả vai Tiếu Nhiễm, cười nói bên tai cô. “Chính làchi phiếu lúc sáng. Tiếu Lạc đã làm xáo trộn một lần, anh quên không đưa cho em.”
Nhớ tới Tiếu Lạc, tâm trạng Tiếu Nhiễm liềntrở nên không tốt. Cô cong môi nói:”Tính tình giống y xì mẹ đẻ, quyến rũ đàn ông từ trong xương tủy.”
“Chỉ cần người đàn ông của em không bị quyến rũ, em còn lo cô ta câu dẫn được ai?” Cố Mạc véo haimá Tiếu Nhiễm, tràn ngập tự tin nói.
Với thân phận củaanh, phụ nữ vây xung quanh nhiều vô kể, người đẹp kiểu nào cũng có. Tiếu Lạc kia chỉ được coi như có chút nhan sắc, còn chưa đạt đến mức trungbình.
Anh tự tin sẽ không bao giờ bị Tiếu Lạc mê hoặc.
“Ừm. Em tin anh!” Tiếu Nhiễm ôm lấy thắt lưng Cố Mạc, tâm tình khởi sắc.
Cố Mạc mà là loại đàn ông dễ bị câu dẫn như vậy sao?
Tối hôm qua hao tổn tam cơ diễn trò với Tiếu Lạc nhưng trong mắt Cố Mạc đó chỉ là trò trẻ con.
Chỉ cần không phải Cố Mạc, mục tiêu của Tiếu Lạc có là ai đều không sao cả.
Lấy được cái kính phù hợp rồi, Tiếu Nhiễm đeo lên cho Cố Mạc:”Không tồi! Vừa vặn trông như thương nhân chuyên nghiệp nhất.”
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239228/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.