Editor: Quỷ Quỷ
“Em cứ thế mà rời đi sao?” Cố Mạc nhăn mặt, lạnh nhạt hỏi.
“Em rất mệt. Em phải nghỉ ngơi một ngày.” Tiếu Nhiễm đỏ mặt, nhỏ giọng nói bên tai Cố Mạc.
Thực ra cô cũng lưu luyến Cố Mạc, nhưng lại sợ về nhà thì không xuống nổi giường.
Cố Mạc nghe được lời nói của cô, lập tức đau lòng.
Đúng là hai ngày nay anh có chút không biết tiết chế, quá mức cuồng nhiệt.
Cố Mạc trở nên như vậy chính anh cũng cảm thấy có chút xa lạ.
Hồi còn ở bên Y Nhiên, anh đều có thể khống chế bản thân mình rất tốt, không để dục vọng lấn át.
“Được. Chỉ một ngày thôi.” Cố Mạc dùng sức siết Tiếu Nhiễm một cái rồi mới buông cô ra, đẩy cô về phía Tiếu Bằng Trình.”Nha đầu, về nghỉ ngơi sớm một chút, không được thức đêm.”
Tiếu Nhiễm lưu luyến vẫy tay với Cố Mạc, theo ba ngồi vào trong xe.
Tiếu Bằng Trình thấy xe đã khởi động rồi mà ánh mắt Tiếu Nhiễm vẫn không dời Cố Mạc, liền cưng chiều vuốt tóc cô:” Bảo bối à, nếu luyến tiếc như vậy thì xuống xe đi theo cậu ta đi. Ba đã quen những ngày không có con ở bên rồi.”
Tiếu Nhiễm thu lại ánh mắt, quay lại ôm Tiếu Bằng Trình:”Không đâu, hôm nay con muốn về với ba.”
Cố Mạc lái xe một mình, cảm giác không thoải mái. Ánh mắt anh lướt qua ghế phụ, bên cạnh trống rỗng làm tim anh cũng thấy hiu quạnh theo.
Hóa ra anh đã sớm quen có Tiếu Nhiễm bầu bạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239166/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.