Nhìn bầu trời dần trở lên sáng, Tiếu Nhiễm đột nhiên nhớ tới hôm naylà thứ hai, cô lo lắng ngẩng đầu, kết quả đụng trúng cằm Cố Mạc, đau đến ôm đầu giải thích với anh: “Thực xin lỗi! Anh có bị đau không?”Cố Mạc dừng xe ở ven đường, cau mày tới gần Tiếu Nhiễm, nhẹ xoa chỗ đầu mà cô vừa bị đụng phải: “Gấp cái gì?”
”Hôm nay còn phải lên lớp, mà túi sách của em vẫn còn ở nhà.” Tiếu Nhiễm yếu ớt cắn môi.
Cằm Cố Mạc cũng thất cứng?
Đỉnh đầu cô bị va làm cho đau điếng, nước mắt cũng đã nhanh chóng rơi xuống.
Nghe thấy Tiếu Nhiễm nói, Cố Mạc rõ ràng thở dài một hơi. Anh cườicúi đầu, không ngừng xoa nơi bị đụng phải trên đầu cô: “Túi sách anh đãcho người mang đến.”
”Không mặc đồng phục sẽ bị trừ điểm.” Tiếu Nhiễm nhìn váy còn đang mặc trên người, khẩn trương nói.
”Cũng đã mang theo!” Cố Mạc chỉ chỉ ở ghế đằng sau, cười nói, “Đã sớm chuẩn bị cho em rồi.”
”Chú, tối qua anh tới tìm em, có phải là đã đánh chủ ý ngủ lại nhà em luôn đúng không?” Tiếu Nhiễm quyệt miệng nhỏ, bất mãn chất vấn.
Cố Mạc làm như suy nghĩ một phen, môi mỏng khẽ nhếch, mày kiếm cũng dãn ra, hồi lâu đáp lại một câu: “Có thể nói là như vậy.”
” Chú..!!! Sắc lang!” Tiếu Nhiễm quên đi đau đớn ở đỉnh đầu, vung lên nắm tay nhỏ, dùng lực đánh không ngừng vào lồng ngực Cố Mạc.
Cố Mạc bắt lấy đôi bàn tay Tiếu Nhiễm, quyến rũ cười nói: “Anh thềlúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239155/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.