Cố Hoài Lễ sau khi nhận được điện thoại của con trai, liền có chúttrầm tư, ông bấm một dãy số khác:“ Chủ nhiệm Lưu, lão Hạ có ở đây không? Bảo ông ấy đến đây một lát.”Sau khi cúp điện thoại, ông lấy ra từ trong ngăn kéo một phần tư liệu, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Không lâu sau, Hạ Trấn Viễn liền vội vàng chạy tới.
” Viện trưởng Cố, ngài tìm tôi?” Hạ Trấn Viễn khẩn trương hỏi.
”Lão Hạ, đừng khẩn trương. Ngồi xuống uống miếng nước đi.” Cố Hoài Lễ cười nói với Hạ Trấn Viễn.
Hạ Trấn Viễn không rõ đầu đuôi ngồi xuống, nhìn Cố Hoài Lễ.
”Nghe nói con gái ông học ở trường trung học XX, mới học cấp ba sao?” Cố Hoài Lễ lễ phép hỏi thăm.
”Vâng. Ngài làm sao biết được?” Hạ Trấn Viễn không rõ viện trưởng làm sao có thể đột nhiên nhắc tới con gái ông, việc này cùng công việc củaông hoàn toàn không có quan hệ. Mà viện trưởng đột nhiên gọi điện thoạigọi ông qua lại không có khả năng chỉ là cuộc trò chuyện giữa những bậccha mẹ.
”Con dâu Tiếu Nhiễm của tôi cũng học tại trường trung học XX, nghenói còn cùng lớp với con gái ông. Vẫn là nhờ con gái ông chiếu cố mộtchút.” Cố Hoài Lễ cố ý đem hai từ.” Chiếu cố” đặc biệt nhấn mạnh, nụcười trên mặt cực kỳ khách khí, khách khí đến mức khiến cho người ngồiđối diện như Hạ Trấn Viễn ông cảm thấy cực kỳ bất an.
”Tôi sẽ nói rõ ràng với Minh Minh. Viện trưởng, ngài tìm tôi là vìviệc này?” Hạ Trấn Viễn vẫn biết con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239135/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.