“Muốn quay lại Mạc Y?” Cố Mạc ngồi ở trước bàn sách, kiêu ngạo liếc Lý Á Lệ, lãnh khốc hỏi.“Muốn.” Lý Á Lệ dùng sức gật đầu.
”Muốn trở lại Mạc Y, trở về chị cần phải giáo dục con gái thật tốt.Bà xã của tôi không phải là người mà ai cũng có thể bắt nạt!” Cố Mạctràn ngập uy hiếp nói.
”Giai Tuệ đã biết sai rồi. Tôi trở về nhất định sẽ giáo huấn con bémột trận. Cố tổng, xin ngài hãy tha thứ cho con bé tuổi còn trẻ, vẫn làđứa nhỏ không hiểu chuyện đời.” Lý Á Lệ khẩn trương thay con gái biệnhộ.
” Tôi nhìn thấy thành ý của cô ấy, nếu không cũng sẽ không gọi chị lên đây.” Cố Mạc khẽ gật đầu.
Nghe thấy lời Cố Mạc nói, Lý Á Lệ mừng đến phát khóc: “Cố tổng, cám ơn ngài đã khoan dung độ lượng.”
”Nếu lại có lần sau, sẽ không chỉ là đuổi việc chị đơn giản như vậythôi đâu! Tôi nếu muốn giết một người thì dễ như trở bàn tay.” Cố Mạc gõ mặt bàn, lạnh lẽo nói, “Chị với con gái chị, tôi đều sẽ không bỏ qua!”
Lý Á Lệ hoảng sợ vô cùng. Nếu bà bị đuổi việc, cùng lắm là đến đầuđường bán kem que, nhưng cuộc đời của Giai Tuệ vừa mới bắt đầu, tuyệtkhông thể có chuyện gì được. Bà vẫn luôn trông cậy vào tương lai, tiềnđồ của con bé để mang lại hãnh diện cho mình.
”Con gái của chị cũng rất được, cực kỳ thông minh, tin chắc rằngtương lai cũng có tài như chị. Mạc Y cần những nhân tài như vậy.” Cố Mạc ngả lưng ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239118/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.