“Ghen sao? Em cảm thấy ông xã em có thể ăn giấm với trẻ con à?” Cố Mạc trầm giọng hỏi.Tiếu Nhiễm quay đầu lại, nhìn Cố Mạc: “Có!”
”Cậu ta có chỗ nào ưu tú có thể so với anh chứ?” Cố Mạc khinh thường hừ một tiếng.
”Người ta là lớp trưởng, học giỏi nhất lớp nha!” Tiếu Nhiễm cười kiêu ngạo.
”Anh cũng đã là lớp trưởng!” Cố Mạc thô giọng nói.
”Người ta giỏi toàn diện nha!” Tiếu Nhiễm nghiêng đầu, thưởng thức vẻ mặt lạnh lùng của Cố Mạc.
”Anh chơi bóng rổ, đánh golf, tennis rất tốt!”
”Ninh Hạo là con trai của thị trưởng Ninh nha!” Thật sự Tiếu Nhiễm không nghĩ ra Ninh Hạo có chỗ nào ưu tú với Cố Mạc, nên mới nhắc đến gia thế để áp chế Cố Mạc.
”Cái đó chỉ có thể chứng minh cậu ta có một người cha giỏi! Còn Mạc Y là do một mình bản thân anh tự gây dựng!” Cố Mạc kiêungạo nói.
”Sao so sánh thế nào cũng là ông xã em lợi hại hơn nhỉ? Lớp trưởng thật đáng thương!” Tiếu Nhiễm có chút tiếc nuối.
”Ở thành phố A này, có mấy người trẻ tuổi có thể so sánh được với anh chứ?” Cố Mạc nhéo má Tiếu Nhiễm, kiêu ngạo cười nói.
”Người trẻ tuổi sao? Chú à, em nhớ anh sắp đến đầu bốn rồi!” Tiếu Nhiễm cố ý trêu chọc Cố Mạc, không để anh lên mặt.
Nghe thấy Tiếu Nhiễm nói vậy, mặt Cố Mạc cực kỳ thối. Anh ôm người Tiếu Nhiễm sang, lạnh lùng liếc cô: “Em lặp lại một lần nữa!”
”Chú à, anh sắp đến đầu bốn rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239099/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.