Hạ Trấn Viễn tạm thời bị cách chức, vẫn không nhận được điện thoại của viện trưởng. Mấy ngày trôi qua, ông ở nhà cũng đứng ngồi không yên.
“Mẹ Minh Minh này, bà nói viện trường có khi nào sẽ sai thải tôi không?”
“Cái này rất khó nói. Minh Minh đã xin lỗi con dâu viện trưởng, sao còn chưa cho người ta đi làm chứ?” Mẹ Hạ cũng rất lo lắng.
“Chờ đi.” Hạ Trấn Viễn lại quay về giường nằm xuống, một chút động lực cũng không có. Từ trước đến nay chưa từng như vậy.
Viện trưởng chưa từng dùng quyền lực trong tay trả đũa bất kỳ kẻ nào, nhưmột người đứng đầu sáng suốt gương mẫu. Lần này là con gái đã làm chuyện quá đáng. Ông không có lời nào để nói. Chỉ có thể chờ bị phá quyết.
Việc ông sợ nhất không phải là bị cách chức, mà là sự cố chữa bệnh hai năm trước.
Phó mặc cho số phận đi!
Kiếp sống bác sĩ của ông có lẽ sẽ bị kết thúc vào lúc này đây.
…………
Lúc tan học, Hạ Minh Minh gọi điện thoại cho mẹ, biết ba còn chưa được phục chứ, liền đi đến bên Tiếu Nhiễm đang dọn vệ sinh, bất mãn nói:”TiếuNhiễm, cậu rốt cuộc còn muốn thế nào? Tôi đã sớm giải thích với cậu, sao cậu còn không chịu buông tha cho ba tôi?”
Tiếu Nhiễm kiêu ngạo cười cười:”Hạ Minh Minh, lời hối hận mà cậu nói thực sự xuất phát từ thâm tâm sao?”
Hạ Minh Minh nghẹn họng:”Tiếu Nhiễm, cậu đừng có bức người quá đáng!”
“Cậu sai khiến Vương Giai Tuệ bỏ thuốc thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239089/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.