“Ra ngoài? Chú, anh không tuyệt tình quá đấy chứ?” Tiếu Nhiễm vịn tay vào bả vai Cố Mạc, nghịch ngợm cười nói.
“Adam chỉ có gặp được Eve thì mới ăn phải trái cấm.” Cố Mạc cúi đầu hôn Tiếu Nhiễm một chút,”Năm năm nay anh thủ thân như ngọc là vì chờ em đó.”
Nghe Cố Mạc nói, trong lòng Tiếu Nhiễm trở nên ngọt ngào. Cô kéo cổ Cố Mạc xuống, hôn mạnh lên đôi môi mỏng của anh:”Chú, anh cũng chính là Adam của em!”
Cố Mạc cụng trán với Tiếu Nhiễm thanh âm khàn khàn nói:”Nha đầu, anh đói rồi!”
Tiếu Nhiễm nghịch ngợm ngả người ra sau, muốn đảm bảo khoảng cách an toàn với Cố Mạc, sau đó cầm một miếng bánh macaron nhét vào miệng Cố Mạc:”Ngoan! Đói bụng thì để em đút cho anh!”
“Anh muốn ăn em cơ!” Cô Mạc giành lấy macaron trong tay Tiếu Nhiễm quăng sang một bên, âm thanh đồ vật va chạm vang lên khá mờ ám.
“Anh là chủ nhân của bữa tiệc! Không thể thể làm ảnh hưởng đến lễ nghi!” Tiếu Nhiễm gỡ tay Cố Mạc đang đặt lên hông mình ra, cười né tránh.
Cố Mạc cầm lấy ly rượu vang trên bàn, một hơi uống cạn.
Đưa cô đến tham dự bữa tiệc là một sai lầm.
Chỉ cần có cô bên người, trong mắt anh chỉ có cô, trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ – ăn luôn cả cô!
Anh thất cô thật xinh đẹp!
Tấm áo choàng lông cáo nho nhỏ không thể che khuất hết dáng người hoàn mĩ của cô, ngược lại càng phô ra sự mê người của cô lúc ẩn lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239082/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.