“Cố Mạc, mau nhìn đi!” Đột nhiên Tiếu Nhiễm nhìn thấy một đôi ômhôn trong góc đường, lập tức hưng phấn mà túm góc áo của Cố Mạc, cườinói: “Trợ lý TRịnh và Lynda!”
Cố Mạc nhìn thấy hai cấp dưới của mình nhiệt tình ôm hôn, hơi gợi lên môi mỏng, cười nhạt nói: “Rất tốt.”
“Không thể tưởng tượng được trợ lý Trịnh nhiệt tình lại điên cuồng như vậy. Em vẫn cảm thấy anh ấy giống như băng, giống với anh trước kia.” TiếuNhiễm nhìn qua cửa kính xe, nói.
“Hiện giờ anh là gì?” Cố Mạc vươn ra một bàn tay vò rối tóc Tiếu Nhiễm.
“Anh là sông băng, bên dưới là nham thạch nóng chảy.” Tiếu Nhiễm quay đầu lại, cười khẽ nói.
“Có hòa tan em hay không?” Cố Mạc kiêu ngạo mà nói.
“Đều đã nướng cháy rồi!” Tiếu Nhiễm khoa trương nói. Núi băng đại tổng giámđốc ở trước mặt cô chính là một cái kẹo mè xửng dính người, cô đã bịnhiệt tình của anh thiêu đốt rồi.
“Anh xem một chút!” Cố Mạc kéo Tiếu Nhiễm qua, vùi mặt vào trên cổ cô, dùng lực hít sâu: “Không có gì, chỉ có hương vị.”
“Lái xe đi!” Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị.
Cố Mạc dừng xe ở bãi đỗ xe dưới lòng đất, rút chìa khóa xe ra, mở cửa xuống xa.
Tiếu Nhiễm vừa xuống xe đã bị gió lạnh thổi làm rối tóc dài. Cô co hai vai,rúm người lại, rét lạnh còn không có bao được lấy người cô, một chiếc áo khoác âm áp đã rơi xuống người cô.
Cố Mạc dùng áo khoác quấn lấy người cô, sau đó đưa cô về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239069/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.