Lần thứ hai Tiếu Nhiễm theo Cố Mạc đến nhà xưởng, khi anh cùngquản lý nhà xưởng bàn luận các vấn đề phát sinh thì cô liền im lặng ngồi ở một góc sáng sủa, cầm IPAD chơi trò chơi.
Cố Mạc biết Tiếu Nhiễm nhàm chán, liền đẩy nhanh tốc độ bàn bạc với quản lý. Nhưngcứ là việc anh muốn hết sức cố gắng, thì khi anh xong việc nhìn đồng hồđã gần mười hai giờ.
Anh đi đến trước mặt Tiếu Nhiễmđang cúi đầu chơi trò chơ, xoay người lấy IPAD của cô:”Liệu anh có nêntịch thu IPAD của em không?”
“Đừng!” Tiếu Nhiễm lập tức nhảy dựng lên đòi lại IPAD trên tay Cố Mạc.
“Đồ điện tử rất hại mặt. Mỗi lần em cứ chơi vài tiếng liên tục, nói khôngchừng một ngày nào đó em sẽ biến thành người mù.” Cố Mạc giơ cáo IPAD,không đồng tình nhờ Tiếu Nhiễm.
“Mấy người nói chuyện em nghe không hiểu.” Tiếu Nhiễm ủy khuất nói.
“Về sau không được chơi lâu như vậy nữa. Đôi mắt xinh đẹp của em không nênbị cặp kính che mất.” Cố Mạc đưa lại IPAD cho Tiếu Nhiễm, thản nhiêncười nói.
“Chú, em có thể xem như anh đang khen em xinh đẹp không?” Tiếu Nhiễm ôm lấy cánh tay Cố Mạc, khẽ cười hỏi.
Cố Mạc do dự mất vài giây, nhún vai nói:”Cứ cho là vậy đi.”
“Cái gì gọi là ‘cứ cho là vậy đi’? Rõ ràng là sự thật! Cố Mạc, khen em xinh đẹp mà lại khó đến vậy sao?” Tiếu Nhiễm mặt dày hỏi.
“Không khó. Đi thôi! Đưa em về nhà ăn cơm. Bà nội đang nấu canh chờ em về.” Cố Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239039/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.